NÚI THẦN - Trang 850

cũng là độc đoán, chuyên quyền; điều đó từ trước tới nay đã đúng và từ nay
về sau vẫn đúng. Quý ngài muốn dùng bữa mặt đối mặt với thác nước, trong
tiếng gầm đinh tai của nó; đó là ý thích vương giả của ông ta, và ai không
muốn bụng rỗng quay về thì phải ở lại đây. Đa số bất mãn với quyết định ấy.
Ông Settembrini nhìn thấy mọi cơ hội chuyện trò trao đổi những tư tưởng
nhân văn hay tranh luận theo nguyên tắc dân chủ tiêu tan hết, và tức tối vung
tay lên quá đầu trong cử chỉ thất vọng quen thuộc. Gã người Mã Lai nhanh
nhảu thực hiện mệnh lệnh của chủ. Trước tiên gã lấy hai chiếc ghế xếp dành
cho quý ngài và Madame, mở ra để dựa vào vách đá. Rồi gã bày biện trên
một tấm khăn trải dưới chân hai người nội dung của cái làn: bộ đồ pha cà
phê và ly tách, bình thủy đựng nước nóng, bánh nướng và rượu. Người ta
xúm lại nhận phần. Rồi người thì ngồi xuống một hòn đá, người ngồi lên lan
can cây cầu, tách cà phê nóng trên tay, đĩa bánh trên đầu gối, họ lẳng lặng ăn
trong tiếng thác gầm.

Peeperkorn ngồi, cổ áo khoác dựng cao, chiếc mũ nằm dưới chân, uống

rượu Port trong một chiếc ly bạc khắc chữ cái đầu tên ông ta, và dốc cạn
nhiều ly liên tiếp. Thình lình ông ta cất tiếng nói. Một người kỳ dị! Ông ta
không thể nghe được tiếng nói của chính mình, những người khác lại càng
không thể hiểu một lời nào trong những điều ông ta nói mà cũng như không
nói. Nhưng ông ta giơ ngón tay trỏ lên cao, ly rượu cầm trong tay phải, cánh
tay trái duỗi ra, lòng bàn tay mở rộng đưa lên chênh chếch, và người ta nhìn
thấy nét mặt vương giả của ông ta chuyển động trong khi nói, đôi môi nhào
nặn những lời không thành tiếng như thể được nói ra trong khoảng chân
không. Ai cũng nghĩ rằng ông ta sẽ thôi ngay việc làm vô ích ấy, và theo dõi
màn diễn với nụ cười ngượng nghịu - nhưng ông ta cứ nói tiếp, với những
cử chỉ thu hút và đòi hỏi tất cả sự chú ý của người nghe, trong tiếng ồn ào
huyên náo nuốt chửng mọi âm thanh khác, ông ta đưa cặp mắt ti hí ráng mở
to hết cỡ với cái nhìn mệt mỏi không màu dưới những hàng nếp nhăn trên
trán chiếu tướng từng người trong cử tọa, buộc họ phải rướn cao chân mày
gật gù với ông ta và khum bàn tay đưa lên tai cứ như thể làm thế có thể cải
thiện được sự vô vọng của tình thế không bằng. Rồi ông ta còn đứng hẳn
lên! Tay vẫn cầm cái ly, trong chiếc áo khoác đi đường dài gần chấm gót, cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.