NÚI THẦN - Trang 851

áo lật cao, đầu trần, vầng trán cao với những nếp nhăn đầy ấn tượng bọc
trong mớ tóc bạc như ngọn lửa trắng, ông ta đứng bên vách đá với nét mặt
biến đổi không ngừng, những ngón tay móng như mũi giáo khoanh lại thành
vòng tròn đưa ra phía trước, nhấn mạnh sự tối nghĩa của bài phát biểu không
ai nghe thấy bằng những cử chỉ chính xác và linh động. Người ta nhận ra
qua những cử chỉ quen thuộc và đọc được trên môi ông ta từng từ riêng rẽ
thường xuất hiện với tần số đặc biệt cao ở ông ta: “Hoàn hảo” và “Dứt
điểm” - ngoài ra không ai hiểu mô tê gì nữa. Người ta thấy mái đầu ông ta
cúi gục, thấy sự cay đắng tả tơi của đôi môi, bức tranh một người đàn ông
thống khổ. Rồi người ta lại thấy cái lúm đồng tiền tinh nghịch ẩn hiện trên
má ông ta, nét mặt ông ta trở nên láu lỉnh, điệu nhảy với tà áo vén cao, sự vô
đạo thiêng liêng của ông thầy tế đa thần giáo. Ông ta nâng ly rượu khua nửa
vòng tròn trước mặt khán giả và uống hai, ba hơi cạn sạch, dốc ngược tới
đáy. Rồi ông ta dang tay đưa cái ly cho gã người Mã Lai, gã ta đặt một tay
lên ngực, tay kia đón lấy nó. Peeperkorn ra hiệu lên đường về.

Tất cả nghiêng người cảm tạ ông ta, và lục tục tuân lệnh. Ai ngồi dưới đất

thì đứng dậy, ai ngồi trên thành cầu thì nhảy xuống. Gã đàn ông Java nhỏ
thó đội mũ cứng mặc áo cổ lông dọn dẹp đĩa tách và những thứ còn dư lại
của bữa ăn. Theo thứ tự như khi đến họ quay về trên lối đi ẩm ướt lá thông,
qua cánh rừng biến dạng bởi những tấm thảm rêu, trở lại con đường lớn nơi
có hai cỗ xe đứng đợi.

Lần này Hans Castorp leo lên xe vị quốc vương và ái phi của ông ta.

Chàng ngồi đối diện với cặp kia, bên cạnh ông Ferge trung hậu và xa lạ với
tất cả những gì cao siêu. Suốt đường về gần như không ai nói năng gì. Quý
ngài ngồi đặt tay lên tấm chăn len phủ trên đầu gối ông ta và Clawdia, hàm
dưới trễ xuống. Settembrini và Naphta xuống xe từ biệt mọi người trước khi
họ vượt qua khúc đường ray và dòng suối nhỏ. Wehsal ngồi một mình trong
cỗ xe thứ hai trên đoạn đường dốc ngoằn ngoèo lên tới cổng “Sơn trang”, ở
đó họ chia tay nhau ai về phòng nấy.

Chẳng biết có phải giấc ngủ của Hans Castorp đêm hôm ấy chập chờn

không sâu vì linh tính bảo chàng sẵn sàng chờ đợi điều gì, khiến cho một
khác biệt nhỏ nhất với không khí thanh bình quen thuộc ban đêm ở “Sơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.