NÚI THẦN - Trang 860

lự và không hy vọng, cuộc đời như một sự trì trệ trong hưởng thụ, cuộc đời
chết.

Cuộc đời ấy cũng có những bận rộn của nó. Lúc nào cũng có đủ mọi loại

hoạt động nội ngoại khóa diễn ra đồng thời, đôi khi một trong những việc
làm vô bổ ấy trở thành mốt và lan tràn như dịch hạch lấn át tất cả những sinh
hoạt khác. Ví dụ như niềm say mê nhiếp ảnh từng đóng một vai trò không
nhỏ trong thế giới khép kín của “Sơn trang”: đã hai lần - vì ai lưu lại đủ lâu
ở trên này có thể được chứng kiến sự trở lại của cái mốt hay bệnh dịch ấy -
sự hâm mộ bộ môn nghệ thuật này trở thành một cơn cuồng tín kéo dài
nhiều tuần nhiều tháng, đến nỗi cuối cùng không ai không nheo mắt méo
miệng cúi đầu xuống cái máy chụp hình ôm khư khư trước bụng, luôn tay
bấm đèn chớp sáng lòa, và vô số tấm ảnh được đưa ra chuyền quanh bàn
trong những bữa ăn. Bỗng dưng người ta nổi tham vọng tự rửa lấy ảnh. Căn
phòng tối ban quản trị dành cho họ dùng vào mục đích này không đủ đáp
ứng một phần nhỏ nhu cầu của bệnh nhân. Người ta căng màn đen che kín
cửa sổ và cửa ra ban công, và trong ánh sáng đỏ quạch lờ mờ người ta loay
hoay với các hóa chất đến nỗi chúng phát lửa và thiếu chút nữa thì tay sinh
viên người Bulgaria ngồi ở bàn Nga thượng lưu bị cháy thành tro, kết quả là
lãnh đạo viện ra lệnh cấm biến phòng riêng thành buồng tối. Chẳng bao lâu
sau người ta thấy ảnh chụp bình thường quá nhàm, ảnh chụp có đèn và ảnh
màu Lumière trở thành mốt. Người ta ngắm nhìn không chán những tấm
hình, người trong ảnh nhìn người xem bằng cặp mắt đờ đẫn dưới ánh đèn
magnesium lóe lên đột ngột, mặt mũi tái dại không khác gì xác chết còn mở
mắt trừng trừng được dựng lên trong tư thế đứng thẳng. Hans Castorp có
một tấm phim lồng trong khung giấy các tông, khi soi lên ngược sáng người
ta thấy chàng đứng với gương mặt màu đồng thau và một bông hoa mao
lương vàng chóe gài trong khuyết áo, bị kẹp giữa bà Stöhr và cô Levi màu
ngà voi, người đầu tiên mặc một cái áo len màu xanh da trời còn người thứ
hai trong trang phục đỏ như máu, sau lưng là thảm cỏ xanh lè.

Rồi còn cái thú sưu tầm tem thư, mặc dù lúc nào cũng lẻ tẻ có người chơi,

nhưng đôi khi nó bùng lên trở thành nỗi ám ảnh chung cho tất cả. Ai cũng
loay hoay cắt cắt dán dán, đầu cơ tích trữ, đổi chác tùm lum. Người ta đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.