NÚI THẦN - Trang 869

độc đều từ chúng mà ra - dĩ nhiên người ta không thể biết được bao nhiêu
phần trong đó là do tội lỗi của cái ổ lao rõ ràng vẫn tồn tại từ trước tới nay
và chưa thể dẹp đi hẳn. Kết luận ông ta rút ra ở đây? Phải điều trị bằng liệu
pháp vắc xin! Khả năng thành công? Đặc biệt cao - nhất là biện pháp trị liệu
này hoàn toàn không chứa đựng một chút rủi ro nào, không thể gây hại gì
cho chàng. Bởi vì huyết thanh được chế ra từ máu của chính Hans Castorp,
nên khi tiêm vắc xin vào cơ thể chàng sẽ không bị thêm một thứ tác nhân
gây bệnh nào mà trước đó chàng chưa có. Trường hợp xấu nhất là nó không
mang lại tác dụng gì, kết quả bằng không - nhưng dù sao bệnh nhân cũng
phải ở lại, thế thì làm sao gọi là khả năng xấu nhất được!

Không, Hans Castorp không muốn đi xa đến thế. Chàng chấp nhận để ông

ta điều trị, mặc dù trong thâm tâm chàng thấy chữa bệnh kiểu này có cái gì
hơi kinh dị và mất danh dự. Việc đưa vào cơ thể một phần của chính mình
được chàng cảm nhận như một trò đùa không vui, thậm chí đáng ghê tởm,
một việc làm loạn luân, tự mình kết hợp với mình, không thể đem lại kết quả
gì, hoàn toàn vô hy vọng. Cái phần bảo thủ và căn bệnh tưởng trong chàng
đánh giá tình hình như vậy, một sự đánh giá chỉ đúng hoàn toàn ở mỗi một
điểm - bấy nhiêu cố gắng chẳng đem lại kết quả gì. Trò tra tấn ấy kéo dài
nhiều tuần lễ. Đôi khi nó tỏ ra có hại - dĩ nhiên đó chỉ là một sự nhầm lẫn
tức thời - và đôi khi nó tỏ ra có lợi - đó cũng lại là nhầm lẫn nốt. Kết quả thu
được đúng bằng không, và bị người ta ỉm đi luôn. Vụ việc chìm xuồng hẳn,
và Hans Castorp tiếp tục lật bài patience, mặt đối mặt với con quỷ chai lì,
chẳng ngờ sự thống trị vô đạo của nó trên cảm xúc của chàng đang đứng
trước một kết cục kinh khủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.