NÚI THẦN - Trang 880

những lời hát tiếng Ý phát ra từ cái hộp màu nhiệm - một giọng nam cao
không gì so sánh nổi, một giọng nữ trầm vương giả với nét khao khát tuyệt
diệu và một giọng nữ cao trong như bạc. Chàng không hiểu hết từng lời,
nhưng cũng nắm được lõm bõm nội dung nhờ kiến thức sẵn có về những
tình huống xảy ra trong câu chuyện cộng thêm mối thiện cảm tự nhiên của
chàng đối với những tình huống ấy, một mối đồng cảm ngày càng lớn sau
mỗi lần chàng nghe lại bốn hoặc năm đĩa nhạc kia, cuối cùng đã trở thành
một niềm say mê thực sự.

Mở đầu là cuộc đối thoại giữa Radames và Amneris: nàng công chúa cho

dẫn người bị trói tới trước mặt mình, chàng, người nàng đem lòng yêu và
không mong gì hơn là cứu mạng để cùng chung sống, nhưng chàng đã vì
người con gái nô lệ từ một xứ man rợ mà vứt bỏ tất cả, Tổ quốc cũng như
danh dự - trong khi chàng vẫn khăng khăng khẳng định rằng mình “trong
sâu thẳm trái tim vẫn tròn danh dự”. Sự vẹn tròn trong tim ấy chẳng giúp gì
nhiều được cho chàng, bởi tình ngay lý gian, chàng phải chịu những lời buộc
tội nặng nề của tòa án tôn giáo, một nơi hoàn toàn xa lạ với tình yêu và chắc
chắn sẽ thẳng tay trừng trị nếu phút chót chàng không nghĩ lại mà từ bỏ
người nữ nô lệ, về sống trong vòng tay giọng nữ trầm khao khát kia, người
chỉ cần nghe giọng hát cũng đủ thấy xứng đáng được hưởng hạnh phúc bên
chàng. Amneris cố hết sức thuyết phục giọng nam cao mượt mà uyển
chuyển nhưng mù quáng và không còn thiết tha với cuộc sống, chỉ một mực
nhắc đi nhắc lại có mấy câu “Tôi không thể”“Vô ích!” Nàng tuyệt vọng
cầu xin chàng công khai chối bỏ cô gái nô lệ kia để cứu lấy mạng sống của
chính mình. “Tôi không thể!” - “Hãy nghĩ lại một lần nữa, từ bỏ cô ta đi!” -
“Vô ích!” Sự mù quáng trong quyết tâm chịu chết và sự đau đớn vì tình yêu
hòa quyện vào nhau thành một khúc song ca nồng nàn thống thiết, đẹp tuyệt
vời, nhưng không một tia hy vọng. Rồi chỉ còn tiếng kêu đau đớn tuyệt vọng
của Amneris đệm vào những khúc đối đáp ghê rợn theo nghi lễ của tòa án
tôn giáo âm u vọng lên từ bên dưới, chàng Radames bất hạnh hoàn toàn
không lên tiếng nữa.

“Radames, Radames”, vị giáo sĩ trưởng cất giọng hách dịch và khắc

nghiệt vạch trần tội lỗi của kẻ phản bội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.