NÚI THẦN - Trang 884

các nhạc cụ mới, dồn dập nối đuôi nhau cho đến khi hòa chung thành một
âm điệu du dương chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng niềm
khoái cảm viên mãn nó mang lại thì chứa trong mình cả cõi vĩnh hằng. Vị
thần chân dê trẻ tuổi rất hạnh phúc trên thảm cỏ mùa hạ của mình. Ở đây
không có “tự biện hộ đi”, không cần trách nhiệm, không ai bị lôi ra trước tòa
án tôn giáo vì y bỏ quên danh dự và rời nhiệm sở. Ở đây ngự trị đích thân sự
quên lãng, trạng thái tĩnh lặng đầy sung sướng, sự hồn nhiên vô tội không có
thời gian. Đó là sự buông thả với lương tâm trong sạch, là lời ca tụng thái độ
khước từ cuộc sống hành động của xã hội phương Tây, và sự an ủi tinh thần
toát lên từ đó khiến người thưởng nhạc đêm khuya đánh giá đĩa nhạc này
cao hơn nhiều đĩa khác.

Còn một đĩa thứ ba

[488]

... Đúng ra đó lại là nhiều đĩa hợp thành một bộ, ba

hay bốn đĩa nối tiếp nhau, vì riêng bản aria giọng nam cao trong đó đã
chiếm trọn phân nửa số rãnh trên một mặt đĩa. Lại một bản nhạc Pháp, trích
từ một vở opera rất quen thuộc đối với Hans Castorp, chàng đã được nghe
và xem vở này nhiều lần trong nhà hát và thậm chí một lần - trong một cuộc
đối thoại mang tính quyết định - còn mượn nội dung của nó để bóng gió ám
chỉ một điều... Đó là một cảnh trong màn hai của vở nhạc kịch, tại một quán
rượu Tây Ban Nha tồi tàn trang trí bằng những tấm khăn căng quanh tường
theo kiểu phương Đông, một gian hầm rộng rãi nhưng xập xệ. Người ta nghe
thấy giọng nói ấm áp của Carmen, hơi khàn nhưng mộc mạc và rất có
duyên, nàng ngỏ ý muốn biểu diễn một vũ khúc phục vụ chàng hạ sĩ, và
tiếng gõ phách nổi lên giòn tan. Nhưng cùng lúc ấy vẳng tới từ xa tiếng kèn
trumpet lặp lại vài lần hiệu lệnh thu quân làm chàng lính trẻ nhổm phắt dậy.
“Khoan! Gượm đã!” Chàng kêu lên và dỏng tai nghe ngóng như một con
chiến mã. “Tại sao?” Carmen hỏi và muốn biết chuyện gì xảy ra. “Nàng
không nghe thấy à?”
Chàng kêu lên, kinh ngạc vì nàng không biết hiệu lệnh
này. Đó là tiếng kèn thu quân, báo giờ trở về doanh trại. “Đã tới lúc ta phải
trở về”
, chàng hát. Nhưng cô gái Di gan không hiểu, hay đúng hơn là không
muốn hiểu. Càng tốt, cô ta bảo, nửa ngu ngốc nửa hỗn xược, đã vậy thì cô ta
không cần phải gõ phách và có thể nhảy theo tiếng nhạc trời cho này: la la la
la! - Chàng cuống cả lên. Chàng nuốt xuống nỗi thất vọng để cố gắng giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.