NÚI THẦN - Trang 885

thích cho nàng tình thế của chàng, rằng không có tình yêu nào trên thế gian
được phép đặt lên trên hiệu lệnh này. Sao nàng lại có thể không hiểu một
điều cơ bản và hiển nhiên đến thế! “Ta phải đi, phải về doanh trại, theo lệnh
tập hợp!”
Chàng kêu lên, hoang mang vì sự thiếu hiểu biết của nàng, nó làm
trái tim vốn đã trĩu nặng của chàng như bị đè thêm một gánh nặng gấp đôi.
Nhưng hãy nghe xem Carmen nói gì! Nàng nổi giận đùng đùng, nàng tỏ ra
phẫn uất đến tận đáy sâu linh hồn, giọng nàng đúng là giọng một kẻ đang
yêu bị xúc phạm và phản bội - hay là nàng làm ra vẻ như vậy. “Về doanh
trại? Tập hợp?”
Thế còn trái tim nàng? Trái tim trung hậu nhạy cảm của
nàng, trong phút xiêu lòng - đúng thế, nàng thú nhận rằng mình đã xiêu lòng
- sẵn sàng mua vui cho chàng bằng điệu vũ bài ca? “Tò tí te!” Nàng nhạo
báng khum tay trên miệng nhại tiếng kèn thu quân. “Tò tí te!” Điều đó vượt
quá sức chịu đựng của chàng. Chàng ngốc nhảy dựng lên và muốn bỏ đi
ngay lập tức. Được lắm, cứ đi đi! Này là mũ, là gươm, là áo choàng của
chàng! Đi đi, đi nhanh lên, chạy về doanh trại của chàng đi! - Chàng xuống
giọng cầu xin lòng trắc ẩn của nàng. Nhưng nàng vẫn tiếp tục nhạo báng
chàng bằng những lời sắc hơn dao, làm bộ nhái theo cử chỉ bồn chồn của
chàng, khi nghe tiếng kèn hiệu triệu là lập tức đánh mất nốt chút trí khôn ít
ỏi. Tò tí te, về tập hợp! Lạy trời, chàng về muộn mất thôi! Đi đi nào, đi theo
tiếng kèn gọi về tập hợp, ba chân bốn cẳng chạy như điên, đúng vào lúc
nàng, Carmen, muốn nhảy một điệu vũ phục vụ chàng! Đấy, tình yêu chàng
dành cho nàng là như thế đấy!

Đau đớn quá! Nàng không hiểu. Người đàn bà, cô gái Di gan không hiểu

và không muốn hiểu. Nàng không muốn, vì đã rõ mười mươi: trong cơn giận
dữ, trong những lời nhạo báng của nàng có cái gì đó vượt lên trên tình
huống này và cá nhân nàng. Đó là một sự hằn học, một mối thù thâm căn cố
đế chống lại cái nguyên tắc thể hiện qua tiếng kèn hiệu Pháp - hay tiếng tù
và Tây Ban Nha - gọi chàng lính trẻ đang yêu, mà chiến thắng nó là tham
vọng cao nhất từ thuở khai thiên lập địa, là bản năng đàn bà, lớn hơn mọi
mong muốn cá nhân của nàng. Để đạt được điều đó nàng có một vũ khí rất
đơn giản: nàng bảo rằng, nếu chàng đi tức là chàng không yêu nàng; và đó
chính là điều chàng José trong cái hộp màu nhiệm không thể chịu đựng nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.