NÚI THẦN - Trang 900

hình vào sát vành tai cô bé đến nỗi cô thấy nhột đến mắc cười, và nói thầm
cho cô biết. - Thế thì tiện quá, hồi còn đi học chắc cô ta chẳng cần học bài,
chỉ việc đợi cậu Holger nhắc cho câu trả lời. - Tới đây Elly im lặng. Sau đó
cô ta bảo, có lẽ Holger không được phép làm thế. Cậu ấy không được can
thiệp vào những điều quan trọng như vậy, hơn nữa cô nghĩ rằng có thể bản
thân cậu ta cũng chẳng biết cách trả lời những bài học ở trường.

Ngoài ra Ellen còn kể, từ khi còn nhỏ cô đã gặp ma hiển hiện nhiều lần,

cả hữu hình lẫn vô hình, mặc dù với những khoảng cách khá thưa. - Ma hiển
hiện vô hình là thế nào? - Đơn cử thế này. Hồi sáu tuổi có lần cô bé ngồi một
mình trong phòng khách ngôi nhà của cha mẹ cô, bên cái bàn tròn, đang may
vá thêu thùa gì đó. Bấy giờ là buổi chiều, trời còn sáng, và nằm trên thảm
cạnh cô còn có con chó của cha cô tên là Freia. Trên bàn trải một tấm khăn
Thổ Nhĩ Kỳ sặc sỡ, loại khăn vuông các bà già hay quàng, nằm vắt chéo, các
góc hơi thòng xuống khỏi mép bàn. Đột nhiên Ellen nhìn thấy một góc vén
lên chầm chậm cuộn về phía cô: không một tiếng động, cẩn thận và đều đặn,
nó tự cuộn gần phân nửa về phía giữa bàn, phần xếp lại đã khá dài; trong lúc
ấy Freia chồm dậy gầm gừ, lông lá dựng ngược, chống chân trước dồn sức
nặng cả người lên hai chân sau, rồi vừa tru lên ăng ẳng nó vừa chạy sang
phòng bên chui tọt vào gầm ghế sô pha, và cả một năm sau không có cách gì
bắt được nó đặt chân vào phòng khách.

Có phải Holger cuộn cái khăn lại không, cô Kleefeld hỏi. - Cô Brand

không biết. - Vậy chứ cô ta nghĩ gì lúc xảy ra sự cố ấy? - Nhưng lúc ấy trong
đầu cô ta tuyệt nhiên không có một ý nghĩ nào, dù là nhỏ nhất, và sau đó cô
cũng không nghĩ ngợi gì thêm nữa. - Cô ta có kể cho cha mẹ nghe chuyện
này không. - Không. Lạ lắm. Mặc dù lúc ấy không thể nghĩ ngợi gì nhưng
Elly vẫn có cảm giác phải giữ kín chuyện này và những chuyện tương tự, cô
ta thẹn thùng chôn chặt những bí mật ấy trong lòng, không dám hé răng với
ai. - Mang điều bí mật ấy trong lòng có nặng nề lắm không. - Không, không
nặng nề gì cả. Chuyện một tấm khăn tự cuộn lại thì có gì là nặng nề. Nhưng
trong những tình huống khác có lúc cô ta cảm thấy thực sự nặng nề. Ví dụ
như chuyện sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.