NÚI THẦN - Trang 901

Trước đây một năm, cũng ở nhà cha mẹ cô ở Odense, một buổi sáng cô

dậy từ sớm tinh mơ như thói quen thường ngày, ra khỏi phòng mình ở tầng
trệt và định đi qua hành lang lên cầu thang để pha sẵn cà phê trong phòng ăn
trước khi cha mẹ cô thức giấc. Cô đã đi gần đến khoảng chiếu nghỉ ở chỗ
ngoặt của cầu thang thì thình lình nhìn thấy một người đứng trên đấy, sát
mép bậc thang - đó là chị Sophie của cô, người chị lớn được gả chồng sang
bên Mỹ. Đúng là chị ấy, như bằng xương bằng thịt. Chị ấy mặc một chiếc
váy trắng và kỳ lạ làm sao, đội một vòng hoa kết bằng hoa súng và lau sậy
trên đầu, hai tay chắp lại đặt lên một bên vai, chị ấy gật đầu với cô. “Ơ kìa,
chị Sophie, chị đấy à?” Ellen đứng như chôn chân tại chỗ và cất tiếng hỏi,
nửa vui sướng nửa sợ hãi. Sophie gật đầu thêm lần nữa rồi biến mất. Chị ấy
dần dần trở nên trong suốt, chẳng mấy chốc chỉ còn là một làn không khí ấm
mờ mờ lay động, rồi không còn gì nữa, để lại lối đi trống trơn cho Ellen.
Nhưng sau đó họ nhận được tin chị Sophie đã qua đời vì bệnh tim ở New
Jersey, đúng vào giờ ấy ngày hôm ấy.

Chà, Hans Castorp bảo khi nghe cô ả Kleefeld kể lại chuyện này, trong ấy

chừng như cũng có một chút ý nghĩa nào đó, cũng đáng nghe đấy chứ. Ma
hiện hình chỗ này, người chết chỗ kia - rốt cuộc phải có một mối liên quan
nhất định. Và chàng nhận lời tham dự một buổi lên đồng tập thể, một buổi
cầu cơ bằng ly thủy tinh với Ellen Brand, mà họ quyết định lén lút tổ chức
bất kể lệnh cấm đầy ghen tuông của bác sĩ Krokowski, để thỏa mãn tính tò
mò.

Chỉ vài người đáng tin cậy được triệu tập cho buổi cầu hồn bí mật, sân

khấu là phòng riêng của Hermine Kleefeld: ngoài chủ nhà, Hans Castorp và
cô bé Brand ra chỉ có thêm các bà Stöhr và Levi cũng như ông Albin, ông
Wenzel người Tiệp và tiến sĩ Ting-Fu. Buổi tối, khi đồng hồ vừa gõ mười
tiếng họ lén lút đến điểm hẹn và vừa thì thầm bàn tán vừa ngắm nghía sự
chuẩn bị chu đáo của Hermine, gồm có một cái bàn tròn không trải khăn,
kích thước vừa phải kê giữa phòng, trên đặt một cái ly rượu bằng thủy tinh
úp ngược chân chổng lên trời, ở vòng ngoài xung quanh mép bàn xếp cách
quãng đều đặn những cái thẻ nhỏ bằng xương, công dụng ngày thường là
chíp đặt cửa khi chơi bài, nhưng hôm nay được viết lên bằng bút mực hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.