NÚI THẦN - Trang 908

Castorp; câu trả lời có thể là “tổng số phòng” chàng. Tổng số phòng chàng
có? Nhưng hồi nào tới giờ chàng có mỗi một phòng, phòng số 34! Thế là thế
nào? Mọi người còn đang ngồi lắc đầu bàn bạc không biết câu trả lời có thể
là gì, thì thình lình có tiếng một cú đấm vang dội đập vào cánh cửa.

Tất cả đờ người ra. Họ bị phát hiện rồi ư? Bác sĩ Krokowski đang đứng

ngoài cửa, sắp ra tay dẹp buổi cầu hồn chui? Người ta luống cuống nhìn
quanh, người ta tìm đường thoát qua cửa hậu. Bấy giờ lại vang lên tiếng đập
thứ hai vào chính giữa mặt bàn, cũng vang dội như cú đấm đầu tiên và đồng
thời như để tiết lộ với họ rằng cả cú đấm thứ nhất cũng xảy ra trong phòng
này chứ không phải từ bên ngoài.

Chắc lại một trò đùa dai của ông Albin chứ gì! - Ông ta thề danh dự

không phải mình gây ra những tiếng động ấy, và không cần ông ta phải thề
thốt tất cả đều biết khá chắc rằng không ai trong bọn là người có lỗi. Vậy đó
là Holger? Họ nhìn Elly, đồng thời thấy lạ vì sự im lặng của cô. Cô bé ngồi
dựa vào lưng ghế, cổ tay thõng xuống, mấy đầu ngón tay đặt trên cạnh bàn,
đầu ngoẹo sang một bên vai, chân mày rướn cao, cái miệng nhỏ nhắn chúm
lại càng nhỏ, mép hơi xệ xuống, thoáng một nét cười vừa như tinh quái vừa
như vô tội, và hướng đôi mắt xanh thơ ngây không hồn lên khoảng trống
chênh chếch trên trần nhà. Người ta gọi tên cô, cô không tỏ dấu hiệu gì là
nghe thấy. Đúng lúc ấy ngọn đèn ngủ tắt phụt.

Tắt phụt? Bà Stöhr sợ đến phát cuồng hét ầm lên, rằng bà ta nghe tiếng

bấm công tắc. Ngọn đèn không tự tắt phụt, có một bàn tay tắt nó đi, một bàn
tay mà người thận trọng lắm cũng phải gọi là bàn tay “lạ”. Đó là tay Holger?
Cậu Holger từ trước tới giờ vẫn tỏ ra hiền lành tự chủ và rất “nhà thơ”, nay
đến lúc giở trò quậy phá chăng. Ai dám chắc rằng một bàn tay đấm lên bàn
lên cửa và tinh quái tắt đèn lại không xiết cổ một người trong bọn họ? Trong
bóng tối như hũ nút họ nháo nhác hỏi tìm diêm, tìm một ngọn đèn lồng. Cô
Levi rú lên the thé, rằng có người giật tóc mai cô ta. Bà Stöhr sợ đến quên cả
xấu hổ, cất tiếng bô bô cầu Chúa. “Lạy Chúa, xin xá tội cho con một lần
này!” Bà ta nức nở xin được hưởng lượng khoan hồng và không bị trừng trị
cái tội vừa thử mon men nhìn trộm vào địa ngục. Tiến sĩ Ting-Fu là người
duy nhất còn đủ trí khôn để nảy ra ý bật ngọn đèn trên trần, đem lại sự sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.