NÚI THẦN - Trang 957

cả đôi, dĩ nhiên đã đi qua đó để, một người đón Settembrini, người kia đón
Naphta, ra đấu trường. Còn chàng, Hans, đi một mình, vì vai trò trung lập
không cho phép chàng nhập bọn với một trong hai bên.

Chàng bước đi một cách máy móc và miễn cưỡng vì danh dự, bị đè nặng

dưới sức ép của sự kích động nội tâm. Sự có mặt của chàng trong cuộc hẹn
hò này đương nhiên là cần thiết. Chàng không thể lảng tránh và nằm trên
giường đợi nghe kết quả, thứ nhất vì... - nhưng chàng bỏ qua lý do thứ nhất
để nhảy ngay sang lý do thứ hai, rằng không thể phó mặc mọi sự muốn tới
đâu thì tới. Vẫn chưa có điều gì tệ hại xảy ra, ơn Chúa, và không cần phải có
điều gì tệ hại xảy ra, thậm chí có rất ít khả năng điều gì tệ hại sẽ xảy ra. Họ
phải dậy từ lúc còn đêm, nhịn bữa sáng, lặn lội trong sương sớm lạnh cắt da
để gặp nhau ở điểm hẹn, đó là thỏa thuận từ trước. Nhưng rồi, do ảnh hưởng
từ sự có mặt của chàng, Hans Castorp, bằng cách nào đó mọi sự chắc chắn
sẽ chuyển sang chiều hướng tốt đẹp và có một kết cục vui vẻ - bằng cách
nào thì chưa thể thấy trước được, và cũng không nên đoán già đoán non, vì
kinh nghiệm đã cho thấy, cả đến một sự kiện đơn giản nhất cũng sẽ diễn ra
khác với những gì trước đó người ta cố vẽ lên trong tưởng tượng.

Nhưng rồi buổi sáng hôm ấy là buổi sáng tệ hại nhất lưu lại trong trí nhớ

của chàng. Phờ phạc và thiếu ngủ, thần kinh Hans Castorp căng như dây
đàn, răng chàng gõ lập cập vào nhau, và trong thâm tâm chàng đã rất muốn
nghi ngờ những lý lẽ tự trấn an của mình. Thời điểm này có nhiều cái quá
đặc biệt... Bà phu nhân người Minsk sức khỏe bị hủy hoại vì một cuộc cãi
lộn, cậu học trò nổi cơn khùng, Wiedemann và Sonnenschein, vụ bạt tai
danh dự của đám người Ba Lan, tất cả chen lấn hiện lên trong trí chàng.
Chàng không thể tưởng tượng được là sắp tới trước mắt chàng, với sự hiện
diện của chàng, sẽ có hai người bắn vào nhau, làm nhau đổ máu. Nhưng chỉ
cần nghĩ đến cảnh tượng chính mắt chàng chứng kiến, đã diễn ra thực sự
giữa Wiedemann và Sonnenschein là chàng lại thấy nghi ngờ cả bản thân
mình lẫn thế giới xung quanh và rùng mình ớn lạnh trong chiếc áo choàng
lông - mặc dù vậy trong lúc ấy cảm giác hồi hộp nôn nao trước ý nghĩa trọng
đại và cao cả của tình huống trước mắt, cộng thêm làn gió trong lành buổi
sớm mai vẫn làm chàng phấn chấn lạ lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.