Nội tâm Hạ Tang Tử băn khoản, đứng ra khỏi hàng, lớn tiếng nói:
"Báo cáo huấn luyện viên, tôi đến muộn năm phút, tình nguyện chịu phạt."
Mạnh Hành Chu rũ mắt nhìn cô, sắc mặt không thay đổi, trợn mắt nói
dối: "Không muộn, là đồng hồ em chạy nhanh năm phút."
Mọi người: "....."
Huấn luyện viên cũng đừng bất công như vậy a!!!
Trong lòng Hạ Tang Tử không quá tự tại, còn muốn nói cái gì, Mạnh
Hành Chu cũng không cho cô cơ hội, ra lệnh "Về hàng", tống cổ cô đi.
Điểm danh xong, Mạnh Hành Chu kiểm tra đủ sỉ số, đem danh sách
giao cho binh lính phụ trách hậu cần, mũ chỉ huy đội trên đầu, đưa còi lên
miệng thổi, lạnh lùng nói: "Nghe mệnh lệnh của tôi, lớp bốn lâm sàng đã có
mặt, chạy bộ, chạy."
Hạ Tang Tử theo thể năng không theo kịp cả đội ngũ, chạy không xa
liền dừng ở cuối, thời tiết nóng bức, cái trán cô một tầng mồ hội, sắc mặt
thì trắng bệch.
Mạnh Hành Chu chạy theo đội ngũ một đoạn, Chương Tư Hoán đuổi
theo phía trước, đang mệnh lệnh mọi người bước đều.
Quay đầu lại không phát hiện bóng dáng Hạ Tang Tử, ấn đường của
anh nhăn lại, đi lên nhờ Chương Tư Hoán giúp anh trông mọi người, còn
mình chạy trở lại.
Tốc độ chạy bộ của anh rất nhanh, không đến vài phút, đã thấy Hạ
Tang Tử lạc đội.
Mạnh Hành Chu đuổi theo, chạy đến bên cô dừng lại, cau mày hỏi,
"Thân thể không thoải mái sao?"