NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 161

NƯỚC MẮT ĐỎ

Trần Huy Quang

www.dtv-ebook.com

Đạo Của Tình Yêu

Chuyện xảy ra đã lâu và nếu như chàng trai ấy trở về sau những năm

xa cách thì không thành chuyện gì và không ai còn nhớ nhưng sự thật lại
không phải như vậy, và nhân vật của câu chuyện mới xuất hiện. Chàng cao
gầy, đen đúa, phong sương, không đẹp trai, có phần gân guốc. Ở chàng chỉ
có đôi mắt ánh lên vẻ thông minh và đầy nghị lực là đáng kể. Còn nàng là
học sinh của chàng. Nàng như ngược lại với chàng. Nàng nhỏ bé, bụ bẫm,
trắng xanh và cũng khác với chàng, đôi mắt nàng to đen, lúc nào cũng ánh
lên vẻ ngơ ngác. Nếu như không có trận bom thì chàng và nàng, thầy và trò
như họ sẽ không xảy ra chuyện gì và cũng có thể họ yêu nhau nhưng cũng
phải nhiều năm sau, cũng phải qua nhiều giận dỗi, xa cách, đắng cay.

Cha mẹ nàng cũng là giáo viên đã mất cả trong trận bom ấy cùng với

mười hai học sinh lớp nàng. Nàng trở thành người trơ trọi một mình trên
đời. Chàng tức là giáo viên chủ nhiệm lớp nàng, dìu nàng sống bằng ánh
mắt chở che và nàng thực sự đã tựa vào nét nghị lực trên gương mặt chàng
mà đi học cho hết cấp. Chàng nói vào giờ phút đầy nước mắt: "Thầy đề
nghị cả lớp chúng ta (lúc này chỉ còn lại ba phần tư) hãy để tang cho thầy
cô và các bạn đã không còn nữa sau trận bom...". Còn thì chàng không nói
gì với nàng nhưng nàng biết nàng sống trong sự chăm sóc, chở che lặng lẽ
của chàng, và nàng học cũng không đến nỗi sa sút chính vì biết tấm lòng
chàng dành hết cho nàng.

Chàng lên đường sau trận bom khắc nghiệt ấy ít lâu. Nàng được tin,

không tỏ ra buồn, không tỏ ra vui, nhưng về đến nhà là nàng quỵ hẳn. Nàng
tưởng như mình không sống được nữa, không tồn tại được nữa. Nàng
không biết ở đâu, mê hay tỉnh, nàng chỉ biết nàng đang đau đớn. Đau đớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.