NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 28

- Không, tôi chỉ muốn đưa chị về cho được an toàn. - Hắn trả lời nhũn

nhặn.

Thực ra, cũng không có cớ gì để mắng mỏ hay xỉ vả hắn cả, họa khi

hắn có lòng tốt thật sự. Vô lý, không cần thiết. Cô bèn dừng lại, tự nhiên
Thu không còn thấy sợ hãi. Hắn cũng dừng lại. Thế thì cô đi, đi thật nhanh
về nhà. Như thể chạy trốn, cô lách người qua cổng, khóa lại rồi chạy tọt
vào phòng. Hết sợ. Bây giờ thì hắn mất hút. Sao có những thằng đàn ông lì
lợm đến thế?

- Ôi, lại hắn...

Cô suýt kêu lên khi nhìn ra thấy bóng đen lù lù trước cổng.

Ôi, hắn biết cô ở một mình, hắn biết cô không có chồng, hắn biết cô

đang trống trải. Hắn sẽ làm gì? Thật ngớ ngẩn! Đáng lý cô phải bỏ rơi hắn
từ rất xa, cô phải nói chuyện với ai, hoặc vào nhà một người bà con nào đó.
Không, hắn có đứng đến sáng thì cô cũng không chút nao lòng. Cứ mặc
hắn.

Thu lên giường, trùm chăn kín đầu. Mùi nước hoa vẫn còn sực nức.

Ghê sợ, hắn ngửi thấy mùi nước hoa dùng cho phụ nữ sực nức thế này, hắn
sẽ nghĩ mình là người gì? Hắn sẽ nghĩ mình là con ong đang kỳ phát dục,
tiết ra một mùi thơm để lôi cuốn những con đực. Có lẽ anh chàng muốn
chứng tỏ là một con đực mạnh.

Giấc ngủ đang đến nhưng Thu chợt thấy không an tâm. Cô vùng dậy,

rón rén ngó qua khe hở.

Vẫn hắn. Đứng như bị trói chặt vào cổng.

Thu rùng mình, chân run lên, cổ họng tắc nghẹn. Hắn không tiếc thân

mình, hắn có lẽ cũng cô đơn. Anh chàng đến dễ ưa, còn trẻ, sức như trâu và
ngọn lửa ham muốn không dập tắt được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.