NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 34

Tặc tặc tặc...

Tiếng súng lại rộ lên, liên tục hơn.

- Quay xuống anh. - Thu nói như ra lệnh.

Bên kia dốc đang có một trận đụng độ. Thu kéo Dong chạy tạt ngay

vào rừng và theo triền dốc ấy mà chạy. Một lúc sau, thấy đã xa xa, Thu mới
đi chậm lại nói:

- Bây giờ phải đi hướng khác thôi, anh ạ.

- Có cuộc đụng độ...

- Giao liên hoặc bộ đội đụng phải thám báo. Hú vía. Bây giờ chúng

mình phải luồn rừng mà đi.

Nét mặt Dong không có vẻ sợ. Thu hơi yên tâm. Bây giờ thì số phận

hai người không thể tách rời nhau được nữa rồi. Và chính Thu phải chịu
trách nhiệm về tính mạng cả hai. Bây giờ cần có sự tỉnh táo và quyết đoán.

Thu đưa Dong đi theo một con đường mòn đã bỏ quên từ lâu, cây cỏ

đã phủ kín. Có lẽ trước đây nó cũng là một con đường huyết mạch. Tất
nhiên nó sẽ dẫn đến một bãi khách nào đó. Có chỗ còn vết tích dễ nhận ra
nhưng có đoạn bị mất hẳn, không biết nó đi về hướng nào.

Trên dốc cuộc đụng độ chưa tan, lẹt đẹt còn đôi tiếng súng dội lại,

nhưng đã rất xa.

***

Chỉ còn trông chờ vào sự may rủi. Thu vượt qua một quãng rừng rậm

rạp cây cối, không hề nhận ra dấu vết mơ hồ nào. May rủi hoặc liều lĩnh là
hai hướng đạo để Thu vượt rừng vào lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.