NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 187

Tạ Kiều gật đầu, “Cô biết thế nào là đoạn tụ không? Chắc cô cũng

không biết, cô tu hành trên núi sáu năm, mà chuyện tình nam này cũng mới
nổi lên ở kinh thành Khâu quốc vài năm nay.”

A Chiêu nghe xong, lập tức hiểu ra, “Đoạn tụ là hai nam nhân với

nhau?”

Tạ Kiều gật đầu.

“Thảo nào ca vẫn nói cô thông minh, quả nhiên là thật.” Tạ Kiều thở

dài: “Hơn nữa Huyền công tử còn có không ít vợ con nhỏ, cô nói xem nam
tử như vậy sao mẫu thân sẽ đồng ý gả ta đi sao? Năm ấy ta cũng không nhớ
mình đã vượt qua thế nào. Chuyện đó của ta giống chuyện của cô bây giờ,
cũng không buồn ăn uống gì, vậy nên bệnh cũng lâu hơn.” Ngừng một
chút, Tạ Kiều hiếu kì hỏi: “Cô thích công tử nhà nào? Sư phụ cô không
chịu gả cô cho hắn sao?”

A Chiêu há hốc miệng, định nói mà lại thôi.

Chuyện nàng thích sư phụ, chuyện khó nói vậy, sao có thể nói có

người khác chứ? Cuối cùng A Chiêu vẫn lắc đầu. Nàng khép mắt lại, nói:
“Cô không biết là ai đâu.”

Tạ Kiều hỏi: “Chẳng nhẽ là người cô quen lúc ở trên núi sao?”

A Chiêu nghĩ một lúc, gật đầu.

“Vậy do vấn đề gia thế sao?”

A Chiêu lắc đầu, nàng nói: “Không phải, hắn đối xử rất tốt với ta,

nhưng cả đời hắn sẽ không thích ta.” Tạ Kiều chợt hiểu ra, nói: “Thì ra
không phải sư phụ cô không cho, mà là người ta không thích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.