NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 67

Nhưng!

Cô bé không muốn nhận sai.

Rõ ràng Tạ Kiều sai trước, cô bé không hề sai! A Chiêu không sai mà!

Cho dù phải sống lại cuộc sống khổ cực kia, cô bé cũng chấp nhận. Không
phải do mình sai, cô bé tuyết đối không nhận!

“A Chiêu tiểu thư…”

Bỗng nhiên, giọng nói Thải Thanh vang lên từ trên đỉnh đầu A chiêu.

A Chiêu ngẩng đầu thấy Thải Thanh ôm chăn bông, trên tay còn cầm hộp
đồ ăn. Thải Thanh nói: “A Chiêu tiểu thư, nô tì lén lấy chăn cho người.
Công tử đã ngủ rồi, không phát hiện ra đâu. Sáng mai nô tì sẽ tới lấy đi.
Đây là cơm tối nay, đều là món tiểu thư rất thích ăn, cũng còn rất nóng. A
Chiêu tiểu thư ăn một chút đi.

Thải Thanh mở hợp đồ ăn ra, bên trong có đuôi cá chép nóng hổi, còn

có bánh và một bát canh ấm.

A Chiêu nuốt nước miếng.

Cô bé nhìn chằm chằm cá chép trong hộp cơm một lúc, nuốt vài miếng

nước miếng rồi ngang ngạnh quay đầu cụp mắt. Cô bé cắn răng nói: “Thải
Thanh, chị về đi. Sư phụ mà biết sẽ trách phạt chị đấy.”

“Nhưng…”

“Đừng nhưng. Sư phụ đã nói không cho em ăn gì, em sẽ không ăn.

Chăn bông em cũng không cần.” A Chiêu cố chấp nói.

Thải Thanh khuyên nhủ: “A Chiêu tiểu thư, hôm nay lạnh như vậy,

người không ăn gì thì làm sao qua nổi đêm nay? A Chiêu tiểu thư cứ yên
tâm, công tử không biết đâu. Nô tì cũng không sợ bị phạt, chỉ cần A Chiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.