NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 99

cao vọng trọng cùng với các đệ tử đều có thể dạy ra đồ nhi như thế này, nếu
không thì cũng chẳng có nhiều kì tài như thế.

Chưởng quầy biết đồ nhi của Vệ Cẩn tới bèn tự mình tặng cho A

Chiêu một đĩa điểm tâm tinh xảo với một hũ rượu trái cây tự ủ.

Sau khi trưởng quầy rời đi, A Chiêu nhìn cái ăn trước mắt, cảm khái

nói: “Danh tiếng của sư phụ thật tốt.” Ngừng một chút, A Chiêu vừa cười
vừa nói với Thải Thanh: “Sau này kể cả có lúc không có xu nào trong túi
thì nói ra tên của sư phụ cũng chẳng thể bị đói.”

A Chiêu rót một chén rượu trái cây.

Thải Thanh vội nói: “Tiểu thư, công tử đã phân phó, A Chiêu tiểu thư

không được uống rượu trước mười lăm tuổi.”

A Chiêu ngửi ngửi chén rượu, có chút ngọt ngào, hình như là vị nho.

Mấy con sâu tham ăn trong bụng A Chiêu sắp chui ra đến nơi rồi. A Chiêu
nói: “Không sao đâu. Thải Thanh, tỷ nghĩ lại xem lời sư phụ bảo tỷ thế
nào?”

Thải Thanh đáp: “Công tử dặn A Chiêu tiểu thư không được đụng vào

rượu trước mười lăm tuổi.”

A Chiêu cười tủm tỉm nói: “Mấy hôm trước phòng bếp đã làm một

viên thuốc có rượu, chẳng phải sư phụ vẫn cho muội ăn sao? Sư phụ nói
với tỷ là rượu mạnh, còn rượu trái cây kia thì nhiều ở phần quả chứ có
nhiều có phần rượu đâu. Cứ coi như uống viên thuốc có rượu kia là được
mà.”

Thải Thanh nghĩ một lúc, cũng cảm thấy A Chiêu tiểu thư nói rất có lí,

nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Thải Thanh nói: “A Chiêu tiểu thư
uống ít thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.