NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 118

Long có chút khó tả, tôi giả vờ nhấp trà để giấu đi gương mặt đỏ ửng

của mình.

Phí Minh Chính nghe quận chúa nói vậy cũng ngớ người ra một hồi,

lát sau mới khôi phục dáng vẻ bình tĩnh vốn có, nói ra suy luận của mình:
“Có thể là trên đường đi, lúc ngồi xe ngựa cô nương ấy mới bị hạ độc.”

Lúc này tôi mới nhíu mày lên tiếng: “Phí đại nhân, cô nương ấy đã rời

khỏi nhà từ khuya ngày hôm trước. Sao có thể sáng hôm sau đã lại ngồi xe
ngựa cùng cha con họ Bạch để rồi bị người ta hạ độc được? Dù có bị sát
hại, thì chắc chắn cũng phải bị người ta đầu độc từ sáng sớm.” Tôi mang
hết những kiến thức mình biết về thạch tín mà nói, “Thi thể cô nương ấy
chưa thối rữa, chứng tỏ độc phát tác chưa được bao lâu phỏng? Liều lượng
mạnh nhất cũng phải vài canh sau người ta mới chết. Khi trúng độc thì triệu
chứng đến rất nhanh, có thể là ngay sau khi uống phải. Nạn nhân có dấu
hiệu nôn mửa, đau bụng, thậm chí tiêu chảy liên tục, cũng na ná bệnh Tả…
Nhưng khi được phát hiện, thi thể của Đỗ Như cô nương vô cùng sạch sẽ,
từ y phục đến gương mặt đi, đều không có chút ô uế nào cả! Hai cha con họ
không thể thay rửa cho nàng ấy ngay giữa mương được, tốn không ít thời
gian và công sức, người xung quanh chắc chắn sẽ hoài nghi. Chỗ này có
điểm không đúng rồi, thậm chí chẳng người nào có ấn tượng về cha con họ
Bạch.”

Gương mặt Phí Minh Chính từ đỏ chuyển sang trắng bệch, hoàn toàn

khác vẻ điềm nhiên bình tĩnh khi đối mặt với tôi ban nãy. Ông cố gắng
phản bác: “Trên xe ngựa có thể làm việc này.”

Ngựa ngựa cái con khỉ khô nhà ông ý! Nói đến vậy mà còn cố đấm ăn

xôi à?

Thế là tôi cũng chẳng nể tình nữa, lại thản nhiên nói: “Ngỗ tác (bác sĩ

pháp y) đã nói với đại nhân chưa vậy? Rằng sau khi chết hơn một canh giờ,
cơ bắp tứ chi xác chết sẽ cứng lại chưa? Nói đơn giản là nếu để một thi thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.