NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 13

này là chỗ nào? Tôi đang ở trường đại học cơ mà, lý gì lại mang tôi đến
đây?”

Cô gái trẻ thấy tôi định trèo xuống giường, vội vã đặt tay lên vai tôi:

“Công tử mới tỉnh lại, đừng gắng sức.” Chợt nhận ra điều gì đó, gò má cô
ửng hồng, lại thật nhanh chóng tụt tay lại, “Công tử nên nghỉ ngơi, ta nghĩ
do huynh bị ngâm mình quá lâu trong nước nên hiện tại không được tỉnh
táo.”

“Đúng rồi, tôi ngã xuống giếng mà.” Tôi vội vàng phân bua, tay khua

khua khoắng khoắng. Chợt nhận ra bộ đồ trên người mình vẫn là y phục
nam nhân lúc diễn kịch, tôi cứng đờ cả người.

Hóa ra điều sai sai ở đây. Họ tưởng tôi là đàn ông thật!

“Tôi nói hai vị nghe, tôi là…”

Đang định phân bua, cô gái đã ngắt lời: “Công tử chắc là người trong

kinh? Nơi này là trấn Thanh Tri, cách kinh thành ba ngày đi đường. Mấy
ngày trước ta cùng ngoại vào kinh mua chút đồ, trên đường về gần đến nhà
bắt gặp huynh nằm ngất ở bên sông Hoàng Liêu. Xung quanh không bóng
người, ta và ngoại đành đưa chàng về nhà. Ngoại có biết chút y thuật nên
chúng ta không kêu đại phu. Nhưng tính rằng nếu hôm nay huynh còn
không tỉnh thì sẽ đi sang thôn bên cạnh đề vời. Thật may, huynh tỉnh lại
rồi…” Nói đến đây, cô nàng lại ngập ngừng, đôi tai lại bất giác ửng đỏ,
trông vô cùng diễm lệ. “Nhưng thực xin lỗi, trong nhà chỉ có đàn bà, nam
nữ thụ thụ bất thân, nên ta… Ta không dám thay bộ đồ ướt của công tử, chỉ
dám phe phẩy quạt cho mau khô…”

Đầu tôi bất giác ong lên, còn chưa định hình được những gì cô nàng

nói. Cái gì mà trấn Thanh Tri, cái gì mà kinh thành?

Hai người này có phải đang diễn hơi sâu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.