NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 130

nhận đâu. Có gì huynh từ từ hẵng cùng ta nói.”

Bạch Dự Kha vẫn giữ nguyên tư thế quỳ lạy, nhưng bả vai anh ta đã

run lên nhè nhè, dình như đang cố trấn tĩnh bản thân. Mất một lúc sau,
giọng nói khàn khàn lại nghẹn ngào của Bạch Dự Kha mới vang lên: “Xin
đại nhân hãy làm chủ cho thảo dân. Nương tử chết oan ức quá!”

Thời gian tĩnh lặng trôi qua, chắc lúc này cũng đã tới giờ ngọ rồi,

nhưng trong nhà lao không phân biệt nổi con chuột hay con gián, ngày và
đêm cũng chẳng khác gì nhau. Tôi lặng lẽ nhìn nam tử trước mặt mình, thở
dài lên tiếng: “Người như huynh sao lại ở nơi này?”

“Lục đại nhân, thảo dân bị oan.” Đôi mắt Bạch Dự Kha vằn đầy tia đỏ,

anh ta mấp máy môi, “Cát Đại Tự… hắn, hắn cưỡng hiếp nương tử của
thảo dân…

Tôi sớm đã lờ mờ đoán ra, nhưng nay nghe chính miệng Bạch Dự Kha

kể, không khỏi có chút uất hận. Bàn tay tôi siết chặt lại, cố lấy vẻ bình tĩnh
mà hỏi: “Huynh hãy kể rõ cho ta nghe, mọi chuyện là như thế nào? Huynh
làm sao mà biết?”

Bạch Dự Kha sớm đã nén nhục chịu đau, nay câu hỏi của tôi như làm

vết thương rách toạc, nam tử cao lớn kia bật khóc ngay trước mắt tôi.

Lòng tôi thầm xót xa. Anh ta không yếu đuối, là anh ta chịu đựng đã

đủ rồi…

“Ta mới biết cách đây không lâu.” Bạch Dự Kha nén những tiếng nấc

nghẹn ngào, chua xót kể, “Ngày đó, Cát Đại Tự qua chỗ ta chẩn bệnh. Ta
bắt mạch rồi kiểm tra phần bụng, sau đó liền phát hiện ra dạ dày hắn không
tốt. Ta nói rằng, mỗi ngày đem năm lạng hoa bưởi đun sôi cùng hai trăm
hợp (200ml) nước và một thìa đường, trước khi dùng bữa thì uống, có thể
lưu thông mạch máu, chữa đau dạ dày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.