NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 180

Cái gì? Từng nghĩ? Tình tỷ muội? ----- Oh My God, thế này là thế

nào? Tôi trợn mắt, há hốc mồm, quai hàm như muốn rớt xuống đất, nước
dãi chắc cũng sắp nhỏ thành một dòng sông.

“Ngày đó khi ngã xuống ao sen, ta đã cảm nhận thấy ngươi khác lạ.”

Lê Hinh xoay người nhìn thẳng vào mắt tôi, “Ngươi là nam nhân nhưng
không có yết hầu, ta vốn tưởng là do sức khỏe hư nhược. Nhưng sau đó để
khẳng định lại, ta đã bắt mạch của ngươi. Là mạch đập của nữ tử.”

“…”

Tôi thật muốn hô lên một lời cảm thán, nhưng cổ họng đã tắc nghẹn

hoàn toàn. Vốn dĩ nàng đã phát hiện ra tôi là nữ tử - kể từ rất lâu rồi!

Thật không biết vì lý do gì ngày đầu tiên khi tôi xuyên không, Hy

Chiêu đại nương lại bảo mạch đập tôi rối loạn. Không biết do y thuật của
đại nương quá ‘thâm thúy’ hay là vì tôi vừa rơi xuống từ một khoảng thời
không hư vô, nên cơ thể mới chưa thực sự thích nghi mới gây ra hiện tượng
mạch đập không ổn định nữa.

Thực tế đúng là khác xa với phim ảnh. Gái giả trai trên phim muôn đời

chả bao giờ bại lộ, còn tôi chưa lâm trận đã bị đối phương vạch trần, hoàn
toàn thất bại thảm hại.

“Vậy nên ta không bao giờ muốn cùng ngươi nói đạo lý.” Hinh Nhi

chẳng có chút kinh ngạc hay giận dữ, nàng thong thả bước dưới ánh trăng,
“Khuya rồi, nghỉ thôi Tiếu Trình.”

Thậm chí, đầu óc ít nếp nhăn của tôi vẫn chưa thích nghi được kiểu

thực tế thế này. Cho đến khi bóng của nàng đã gần như thấp thoáng qua
những hàng cây, tôi mới vội vàng lao xuống sân, giơ tay rống lên: “Quận
chúa, xin dừng bước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.