NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 208

sao cũng là nghĩa phụ của Lục Huấn công tử, sẽ không tránh khỏi bị quan
phủ nghi ngờ bao che cho con mình. Kết quả nghiệm thi dù là gì đi chăng
nữa, vẫn nên để ta đứng ra.” Tôi ngập ngừng một chút, rốt cuộc vẫn chép
miệng, “Để ta phá án với thân phận của ta.”

Lệnh bài Vương gia vẫn còn trong người, ai dám kháng lại chứ.

Nhưng thực tình, tôi không muốn chuyến đi lần này phải gượng ép dưới
thân phận cao quý, lại càng không muốn khiến Lê Hinh lo lắng cho mình.
Nàng nguyện ý tin tưởng tôi, như vậy đối với tôi cũng đã quá là điều căn
bản cả đời tôi chưa dám mơ đến.

“Đa tạ quận mã gia đã giúp đỡ.” Ông lão khom người, toan hành lễ

trước tôi, nhưng tôi đã nhảy về đằng sau một bước, rống lên: “Lão nhân gia
này, xin đừng khách sáo. Hẵng mau cùng ta trở lại khách sảnh thôi.” Nói
rồi tôi liền chạy như bay ra khỏi căn phòng.

Nhìn Lục Tiếu Hoa chẳng khác gì ông nội tôi. Người như vậy mà cúi

đầu hành lễ trước tôi, chắc tâm thần tôi phân liệt quá a ~~~

Hai người chúng tôi bước trở lại khách sảnh. Tuy đã canh ba nửa đêm

nhưng trong nhà vẫn sáng trưng ánh đèn. Tất cả nô bộc, thiếu gia, tiểu thư
trên dưới đều có mặt, người nào người nấy bơ phờ mệt mỏi. Ắt hẳn đã bị
quan phủ truy hỏi không ít.

Thấy tôi cùng Lục Tiếu Hoa bước vào, đại thiếu gia liền từ ghế đứng

bật dậy, vội vã đỡ cha mình: “Phụ thân, người hãy giữ gìn sức khỏe.”

Tôi nhìn qua, đánh giá người này một lượt. Tuy không thể sánh được

như Cát Thuần idol, nhưng vẫn đúng là con cháu họ Lục, vai rộng, dáng
cao, gương mặt thanh thoát, mày rậm, mi cong, mắt sâu thăm thẳm, nhìn
thế nào cũng sẽ ra một nam nhân tuấn tú.

Ai nga, có lẽ tôi đang tự tâng bốc Lục gia nhà mình quá rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.