NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 22

phừng. Lúc này người dân xung quanh mới phát giác và hô hào nhau tới coi
náo nhiệt.

“Cháy, cháy rồi, nhà bà lão Hy Chiêu cháy.”

“Mau dập lửa nhanh nhanh…”

“Chắc chắn là do tên Trương Khanh rồi.”

Mặc dù người dân xung quanh đã cố gắng giúp đỡ để dập ngọn lửa,

nhưng phải vài canh giờ sau, khi trời đã tờ mờ sáng, ngọn lửa mới được
hoàn toàn dập tắt. Tôi nhìn căn nhà vách đất đã cháy rụi thành than đen,
sống lưng không khỏi lạnh toát. Nếu đúng là tên khốn kia phóng hỏa, vậy
giả sử tôi không phát giác và chạy ra ngoài kịp thời, thì có thể đêm qua ba
mạng người đã cháy rụi trong đống tro tàn kia.

Quả thật mất hết nhân tính!

Bàn tay tôi siết chặt, đôi môi run rẩy vì căm giận. Lại nhìn tới Hương

Liên đang gục khóc nức nở bên cạnh Hy Chiêu ngẩn ngơ, tôi không khỏi
chạnh lòng.

Hình như xảy ra việc này, lỗi hoàn toàn là do tôi.

“Đi, chúng ta đi báo quan!” Tôi gằn giọng, “Không thể để như thế này

được.”

Một bà thím cạnh nhà đã kịp lắc đầu phân bua: “Công tử này chưa biết

rồi, báo án với Trương chi huyện thà không nói còn hơn. Nếu như đúng là
con trai lão ta làm thì lão sẽ tìm cấp lấp liếm đi, rồi quy tội lại cho mấy
người đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.