NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 221

“Tiếu Trình, thực sự ta không hiểu cho lắm đâu, y thuật ta không cao

siêu.” Lê Hinh cụp mi, buồn rầu đưa lại cho tôi tờ giấy, “Ngươi tóm tắt gọn
lại cho ta được rồi.”

Chẳng hiểu sao mỗi lần như vậy, nhìn nàng đáng yêu vô cùng. Thế là

tôi không kiềm được, đưa tay nựng má nàng, lại bật cười: “Hinh Nhi của ta
cũng có lúc giống như mèo ngoan vậy?”

Nàng chun môi, lại nhéo tay tôi một cái: “Ngươi lại chọc ghẹo ta.”

Tôi kéo nàng ngồi lại gần mình, nhàn nhã nói: “Nạn nhân có vết cắt ở

cổ, lệch về bên trái, dài khoảng ba tấc (1), đồng thời có một vết lằn do dây
thừng cứa ở cổ. Bên cạnh đó còn có một vết thương ở ngực trái, đoán
chừng do vật nhọn gây nên. Bên rìa phổi tử thi cũng có nhát cắt.”

“Những vết thương như vậy không phải là vết thương chí mạng?” Lê

Hinh khẽ nhíu mày, “Như vậy không đủ để nữ tử giết người.”

Tôi gật đầu: “Nguyên nhân chết là do ngạt thở.”

Chúng tôi cùng hướng ánh mắt ra ngoài sân, nơi tràn ngập ánh nắng.

Từ Vệ cùng Mạch Ly cũng vừa từ phủ chi huyện về, sánh vai đi bên nhau,
chầm chậm cơ hồ cũng chưa để ý tới chúng tôi.

“Hai người họ trông cũng vừa vặn đẹp đôi đó chứ?” Lê Hinh bỗng

dưng ôm lấy cánh tay tôi, nàng ngả đầu tựa vào vai tôi mà thủ thỉ, “Chúng
ta cũng vậy.”

Chúng ta cũng đẹp đôi…

Tôi nhẹ mỉm cười, cảm thấy cả người cứ lâng lâng như trên mây trên

gió. Tôi so với Lê Hinh vẫn cao hơn cả cái đầu, dáng người cũng chẳng
mảnh khảnh như nàng... Đi bên cạnh nhau có phải rất hợp hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.