NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 229

NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM

Xích Ma ĐL

www.dtv-ebook.com

Chương 13

Tiết trời cuối tháng 11 vô cùng lạnh, nhưng căn bản suốt quãng đường

trèo đèo lội suối từ sớm tinh mơ cho đến thời điểm hiện tại mặt trời đã lên
cao quá sào, mồ hôi lưng áo tôi đã vã ra như tắm. Tôi xốc lại giỏ thuốc trên
lưng, thầm oán thán ông lão đang lúi húi hái lá thuốc trước mặt. Chắc do
ánh mắt của tôi có muôn phần sát khí thế nên chẳng thèm quay đầu, Lục
Tiếu Hoa cũng sẵng giọng mắng: “Tiểu tử thối, ngươi còn không lo làm cho
xong việc?”

Con khỉ khô! Tôi đường đường là một người hiện đại, việc chữa bệnh

đã có thuốc kháng sinh dạng viên nén, thuốc trị ho dạng siro ngọt như kẹo,
thậm chí thích thì làm mũi vắc – xin… Thế quái nào phải làm trò mèo này?

Nghĩ thế, tôi ngồi phệt mông xuống tảng đá bên cạnh con suối nhỏ,

lầm bầm bất mãn: “Con đến thăm nội mà nội bóc lột sức lao động như vậy
à?”

Kể từ ngày tôi giúp Lục gia phá vụ án của tam thiếu gia, giữa chúng

tôi lại càng có thêm cảm tình. Sau khi về Kinh, thi thoảng tôi cùng Lê Hinh
cũng nhận được những món quà quê như cốm, giò nạc… và vài thang thuốc
bổ từ Lục Tiếu Hoa. Cũng vì thế khi đem thư gửi cho ông lão, tôi đã
chuyển luôn sang xưng con gọi nội. Điều này lúc đầu khiến cho Lục Tiếu
Hoa có chút khó xử vì vốn dĩ thân phận địa vị hiện tại chúng tôi chênh lệch
quá lớn, nhưng vì tôi vẫn ngoan cố bướng bỉnh, thế nên rốt cuộc ông lão
cũng quen thuộc mà coi tôi như cháu mình.

Cảm giác đúng như ông nội đang ở đây…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.