NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 238

“Dám hỏi công chúa đã có ý trung nhân chưa?” Tôi làm bộ không

quan tâm đến ánh mắt nàng ta, nhưng trong bụng đã tức anh ách.

Thấy công chúa không định trả lời, Hoàng hậu dàn hòa liền lên tiếng

mỉm cười: “Hiểu Nguyệt cùng Lê Hinh bằng tuổi, nhưng hiện tại nha đầu
này vẫn chưa có nam nhân nào vừa ý.”

Tôi ‘Ồ’ một tiếng, sau đó lại khoắng thêm một chữ ‘Nguyệt’ sau chữ

‘Tình’.

Lê Hinh nhíu mày, nàng không hiểu dụng ý của tôi. Lại thấy khóe môi

tôi cong cong, nàng khẽ nhấc chân, đá nhẹ cho tôi một cái dưới gầm bàn. Ý
của nàng chính là nhắc nhở tôi đừng giở trò chọc ghẹo không nghiêm túc.

Bây giờ ngẫm lại, tôi ước mình cứ ngậm miệng, đừng giở trò phản

công cô nàng Lê Hiểu Nguyệt thì tốt biết mấy.

Nhưng thời điểm đó tôi vẫn ngu ngơ giả đò không quan tâm, vẫn

hướng công chúa mà mỉm cười: “Mười bảy, trăng sáng rồi, lại bị che khuất
bởi chữ ‘Tình’. Chà, chữ ‘Tình’ này nặng quá, lại như ương bướng chặn lối
vào chữ ‘Nguyệt’, bởi vậy nam nhân chẳng thể có cửa.” Sau đó tôi nhanh
tay xóa vết nước trên bàn, vẫn giữ thái độ hòa nhã, “Công chúa chưa vừa ý
được ai, có lẽ vẫn nên gạt cái ương ngạnh che khuất ánh trăng kia. Trăng
đẹp vậy, ắt sẽ có người ôm lấy.”

Tôi chẳng được cái tài gì, có võ mồm là được thửa hưởng từ bậc cao

nhân thiên hạ siêu cấp chém gió. Thế nên câu vừa rồi của tôi vừa mang ý
mỉa mai tính khí cô nàng công chúa thất thường ương bướng, nhưng lại vừa
tán dương sắc đẹp của nàng ta. Chẳng bao lâu sau đã thấy gò má Lê Hiểu
Nguyệt ửng đỏ, giận dỗi lay lay cánh tay Hoàng hậu: “Mẫu hậu, quận mã
chọc con.”

Lê Hinh lườm tôi một cái trong khi tôi thè lưỡi làm mặt xấu với nàng.

Kiểu vừa đấm vừa xoa của tôi chẳng khiến người nghe giận, mà chỉ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.