NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 250

Đúng vậy, mau đi đi a, ta khỏe nhanh hơn đó!

Nàng ta tựa như chẳng quan tâm đến thái độ lạt nhạt của tôi, thong thả

ngồi xuống bên cạnh tôi. “Ta nghe mẫu hậu nói rằng ngươi mười chín, hai
mươi rồi, sao ngủ vẫn chảy nước miếng như ngốc hài tử vậy?”

“Nếu ngươi thấy người ngủ như vậy vẫn nên giữ phép lịch sự đi, vì họ

đang mộng đẹp.”

“Ồ, ta thật muốn biết về giấc mộng của ngươi.”

Lê Hiểu Nguyệt chống cằm, chớp chớp hàng mi dày nhìn tôi đầy mê

hoặc. Tôi nhấp ngụm trà nhỏ, bên má vẫn còn nhưng nhức đau, “Không
phận sự, miễn xen vào.” Nói rồi, tôi đứng dậy toan ra khỏi phòng tìm Lê
Hinh.

Không biết nàng đang làm gì mà lại để mình tôi với công chúa.

Thế nhưng cánh tay đã bị người kia kéo lấy, nũng nịu lay lay: “Quận

mã, ngươi thấy ta đến mà để mặc ta rồi đi sao? Ngươi đi đâu là ta theo đó
đấy.”

Tôi bật cười, định rút cánh tay mình nhưng nàng ta cứ như gọng kìm,

kẹp chặt lấy tôi. “Đời người có bốn chuyện đại sự, ăn, uống, đại tiện, tiểu
tiện. Dám hỏi công chúa muốn theo ta cái gì?”

Lê Hiểu Nguyệt nhíu mày nhìn tôi, nàng ta ‘hừ’ một tiếng rồi buông

lỏng tay tôi ra, nhưng dứt khoát chẳng tha cho tôi: “Ta đã nhọc công tới
thăm rồi, ít nhất ngươi cũng phải dẫn ta đi dạo chứ.”

Ai mượn ngươi tới đâu! ----- Nghĩ là thế nhưng ngoài mặt tôi vẫn thản

nhiên: “Hôm nay quả thực ta không khỏe. Công chúa đã tới, ta đi bảo Hinh
Nhi chuẩn bị cơm tối thịnh soạn một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.