NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 26

cảnh, trong lòng thầm tính toán sẽ tới trấn đặt phòng trọ trước rồi quay lại
đón hai người kia.

Nhưng trong lúc này, ngay cái thời khắc quan trọng nhất thì tôi lại vấp

phải cục đá nhọn trên đường, cả cơ thể cứ thế mà lăn lông lốc theo con
đường xuống đồi.

“Ai ui.” Tôi kêu oai oái, mông cứ đập hết chỗ này chỗ kia mà không

sao giảm tốc độ được, chỉ biết ôm đầu mình, tay nải đựng tiền vung đi đâu
cũng chẳng còn buồn để ý nữa.

Đến khi cả cơ thể xây xước của tôi đã hoàn toàn ngừng lại, tôi đau đớn

rên lên vài tiếng, thầm oán hận trong lòng: “Tiên sư nhà nó, đen như cầy
thui.” Đang định lồm cồm bò dậy và vặn mình vài cái, tôi phát hiện ra có
điều gì đó không đúng lắm.

Mặt đất nơi tôi an tọa hình như mềm hơn bình thường thì phải.

Tôi nghi hoặc nhìn xuống mông mình, cảm giác đầu tiên là lạnh cả

sống lưng. Vì sao ư? ‘Mặt đất’ êm ái này hóa ra lại là một người khác, bị
tôi đè lên đến nỗi bất tỉnh nhân sự. Cả người nọ mặc đồ đen sì, mặt cũng
đeo mạng đen, tay còn cầm gươm đao gì đấy…

Gì?! Đao á?

Tôi hốt hoảng đứng phắt dậy, nhìn chằm chằm vào người vừa bị mình

đè cho bất tỉnh. Thế nào trông cũng giống thích khách trong phim truyền
hình vậy chứ?

“Tên tiểu tử kia, ngươi là ai? Dám đả trọng thương thủ lĩnh của bọn

ta?”

Một giọng nam nhân gầm lên khiến tôi giật nảy người. Đưa mắt nhìn

về phía trước, người tôi như toát mồ hôi lạnh. Hóa ra không chỉ một tên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.