NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 28

Bọn người kia ngừng lại vài giây, nhìn tôi bằng con mắt vằn tia đỏ.

Tôi nuốt nước bọt đến ực một cái, lòng không khỏi run như cầy nhưng bên
ngoài vẫn mạnh miệng, hét lên với đám tùy tùng đằng sau: “Còn không
mau trói hắn lại?”

Đám người phía sau lưng bị khí thế của tôi dọa cho kinh hồn, vội vàng

chạy đến bên cạnh tôi, lôi cổ gã thủ lĩnh lại, lóng ngóng trói.

Tôi kề thanh đao cạnh cổ tên thủ lĩnh, giọng vẫn oang oang: “Các

người sống trên giang hồ có trước có sau, nếu hiểu được đạo lý thì sẽ không
bao giờ để thủ lĩnh mình phải chết, đã chết thì cũng coi như tan đàn sẻ nghé
đi. Mà ý ta quyết rồi, nếu hôm nay cái mạng nhỏ của ta không giữ được, ta
sẽ đem hắn theo để thiến chơi.”

“Công tử, người hà tất phải nói lý với chúng?”

Một giọng nói dịu dàng của nữ tử vang lên sau lưng khiến cho tôi bất

giác ngẩn người. Không biết từ lúc nào, người ngồi trong cỗ xe ngựa đã
vén rèm bước xuống. Dáng người nàng mảnh khảnh, bước đi uyển chuyển
trong tà váy trắng tinh khiết. Gương mặt tựa như thần tiên, môi mỏng đỏ
mọng cùng chiếc mũi cao thanh thoát, lông mi dày khẽ chớp chớp vài lần
dưới ánh nắng trưa. Nàng nhẹ nhàng tiến đến bên tôi, mỗi bước đi, mỗi cử
động nhỏ đều mang theo hương thơm thoang thoảng của mùi hoa mà tôi
chưa từng biết.

Tôi cứ thế ngẩn ngơ nhìn nàng. Trái tim bỗng dưng đáng thịch một

cái.

“Ta vốn không tin chúng dám giết ta.” Nàng nhìn tôi mỉm cười. Đôi

mắt tròn và con ngươi đen láy, sâu thẳm khiến cho mạch máu tôi dường
như bị hút chặt vào đấy.

Nàng đẹp đến mê hồn người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.