NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 29

“Chúng bay, xông lên, giết hết!” Bọn sát thủ đã không còn nhẫn nhịn

được, chúng dơ thanh đao lấp loáng xông thẳng về phía chúng tôi.

Như một phản xạ tự nhiên, tôi cầm đao đứng chắn ngay trước mặt

nàng. Do tôi ngu hay tôi dại gái thì không biết. Tôi chỉ biết rằng, bản thân
mình không muốn để nàng bị đau.

Có vẻ hơi bất ngờ vì hành động của tôi, cơ thể nàng thoáng khựng lại.

Nhưng rồi tôi lại cảm thấy nàng áp sát mình hơn, hơi ấm từ cơ thể nàng phủ
quanh khiến cho tôi hơi ngây người. Nhưng chỉ vài giây sau tôi đã lấy lại
được bình tĩnh, chuẩn bị tinh thần vung đao bừa để đáp trả.

Vừa đúng lúc này, hàng loạt mũi tên từ đâu phóng đến, nhằm chính

xác vào từng tên thích khách một. Tôi hẵng còn ngơ ngác thì bọn người áo
đen đã gục ngã xuống vũng máu loang lổ.

Tôi thất sắc, lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng kinh hồn này.

Mười mấy tên thích khách mới vài giây trước còn khí thế hừng hực

liều chết xông lên, vậy mà bây giờ đã chết thẳng đê dưới những mũi tên
xuyên qua ngực trái.

“Công tử, đa tạ ngươi đã giúp đỡ.” Lúc này giọng nói nhẹ nhàng phía

sau mới kéo hồn tôi nhập lại thân xác. Tôi ngơ ngác nhìn nàng, còn chưa
hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra, nàng đã lên tiếng, “Cảm ơn đã giúp ta bắt
tên thích khách này. Việc còn lại ngươi không phải lo lắng.”

Rồi từ xa, mười mấy người ăn mặc như thị vệ, mày rậm mắt như sao

tiến về phía nàng. Hình như họ đương định cúi người hành lễ, đã bị nàng
ngăn lại. Nàng khẽ nói: “Không cần thiết.”

Lập tức đám người kia hiểu ý, vội đứng nghiêm túc phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.