NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 297

Ta xin lỗi, tình cảm này ta không thể chấp thuận. Vì trái tim ta, chỉ có

thể dành riêng cho một người mà thôi.

Lê Hinh của ta…

Những ngày tiếp theo trôi qua vô cùng nhàm chán.

Ngoài việc anh Hoàng sau khi biết chuyện con gái mình nửa đêm canh

ba đến quậy tại phủ của quận mã tưng bừng, liền nổi trận lôi đình cấm công
chúa xuất Cung, thì đương nhiên Lê Hinh cũng chẳng ngoại lệ. Nàng không
biết đã nghe chuyện từ ai, nhưng cứ mỗi lần tôi ghé qua thăm nàng, Mạch
Ly lại khéo léo từ chối, nói rằng quận chúa đang bận cái này, đang làm cái
kia, nói là tốt nhất thời điểm sắp xảy ra hôn lễ, tân lang tân nương tránh gặp
mặt.

Con bé Hạ Vy nghe vậy, liền thở dài vỗ vỗ vai tôi an ủi: “Tiếu Trình,

vợ cậu dỗi rồi đấy. Ai bảo đêm hôm khuya khoắt lại mập mập mờ mờ với
cô ả Lê Hiểu Nguyệt kia làm gì.”

Tôi trừng mắt, hậm hực: “Không phải tớ chỉ dọn dẹp chiến trường cãi

vã của hai người các cậu thôi sao?”

“Tớ tiếp khách hộ cậu mà.”

“Nếu đấu khẩu được gọi là tiếp khách thì chắc cậu đã quen thân không

ít người!”

Hạ Vy trợn mắt, ấm ức vung vẩy cây phất trần trắng xóa trong tay:

“Tớ có đanh đá đến mức ấy đâu cơ chứ?”

“Mức của cậu còn ở tầm cao hơn, căn bản người thường không với

nổi.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.