NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 298

Không gặp được Lê Hinh, tôi mang theo cả bộ mặt bí xị ra về. Hạ Vy

có lẽ cũng biết trong lòng tôi không vui, nên trên đường cũng chẳng đôi co
với tôi nhiều.

Ngang qua một tiệm thuốc bắc, như sực nhớ ra chuyện gì, Hạ Vy bất

chợt kéo kéo ống tay áo tôi: “Phải rồi, cậu nói đã gặp tổ tiên của mình. Dẫn
tớ đến chỗ Lục gia các cậu đi!”

Tôi nhíu nhíu mày: “Thời buổi này giao thông chưa thuận lợi, tớ lại

sắp đến ngày kết hôn rồi. Cậu ráng chờ đi, chắc vài ba hôm nữa Nội sẽ tới.”

Khóe môi Hạ Vy giần giật, vò vò mái tóc rối tung: “Cậu gọi Lục Tiếu

Hoa là nội, làm tớ cứ liên tưởng đến ông nội của cậu thật ấy.”

“À, đương sự cũng giống y chang ông nội tớ.”

Trên đường người dân đi lại tấp nập, nhiều cô nương ngang qua chỗ

chúng tôi hướng ánh mắt tới Hạ Vy mà bụm miệng cười. Cái dáng người
nhỏ thó trong bộ áo đạo sĩ thùng thình, lại thêm cây phất trần đung đưa
chẳng khác nào gánh xiếc. Mà Hạ Vy chắc chả quan tâm bản thân mình
khôi hài cỡ nào, cứ vẫn liến thoắng mồm miệng nói chuyện với tôi. Còn tôi
chỉ biết cúi đầu, bước thật nhanh về phủ cho đỡ xấu hổ.

“Tiếu Trình này, thời vua Lê Minh Tông, quan hệ đồng tính giữa hai

người con gái, trái ngược với lễ giáo phong kiến và quan điểm đạo đức xã
hội bấy giờ thì lại không hề bị xử lý, kết tội hay chỉ trích như một việc kỳ
quái.” Hạ Vy bỗng nhiên lên tiếng, kéo khựng bước chân tôi lại. Tôi ngoái
đầu nhìn con bạn đang lững thững đi phía sau, ấp úng hỏi lại: “Cậu nói cái
gì cơ?”

“Thì trong sử sách, luật pháp Đại Việt có đề cập đến vấn đề đồng tính

nữ, nhưng lại bỏ qua mà không hề nghiêm trị. Luật do chính vua Lê Minh
Tông ban bố, cải cách!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.