NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 340

gã ngục tốt, rọi ánh sáng vào trong phòng giam: “Là chúng ta đây, đừng
sợ.”

Gương mặt hốc hác tái xanh của hai bà cháu Hy Chiêu như sáng bừng

lên khi nhận ra chúng tôi. Cả hai lùi đến trước song gỗ, nức nở nắm lấy bàn
tay chúng tôi mà nghẹn ngào: “Tốt rồi, thật tốt quá rồi. Quận mã gia, quận
chúa, Dương công tử… cả ba vị đều đã vì chúng ta mà tới đây…”

Lòng tôi quặn lên một nỗi đau khi nhìn thấy đôi mắt ướt át và trũng

sâu của Hương Liên. Tôi nắm lấy bàn tay gầy gò ấy, nhẹ nhàng siết lại. Tuy
tôi không nói gì, nhưng dường như cảm nhận được nỗi xót xa của tôi,
Hương Liên mỉm cười nhẹ nhàng: “Tiếu Trình, huynh vất vả rồi. Hai người
vừa mới thành thân, đã phải lo nghĩ chuyện của hai bà cháu muội…”

Lê Hinh vội vàng ngắt lời: “Muội đừng nói như vậy. Chuyện hệ trọng

liên quan đến mạng người, ngộ nhỡ thực sự xảy ra việc gì, ta sẽ hối hận cả
đời. Hơn nữa, ta đối với hai người thực sự đã coi như người thân…”

Khóe mắt Lê Hinh đã rơm rớm những hạt lệ, lòng tôi lại càng thêm u

ám. Tôi đưa tay gạt những giọt nước trực lăn dài trên má nàng, lại xoa nhẹ
bờ vai đang run lên vì nghẹn ngào ấy. Nàng là quận chúa, cả đời sẽ chẳng
bao giờ bước chân vào những nơi như thế này. Nhưng hôm nay, vì hai
người dân bình thường, nàng sẵn sàng ngồi trước song gỗ lạnh lẽo, đem hai
bàn tay ngọc ngà vỗ về người đang bị nhốt bên trong.

Thầm nhìn người mình yêu đau lòng, trái tim tôi cũng như vỡ vụn thàn

nghìn mảnh. Thử đặt chính mình vào hoàn cảnh của Lê Cát Thuần, nếu
thấy Hương Liên phải chịu đựng giày vò trong lao ngục như thế này, anh ta
có giữ được lý trí mà phân xử được không, hay sẽ đem chi huyện đại nhân
kia chặt thành mười mấy khúc rồi quẳng xuống sông Hoàng Liêu?

Bên cạnh tôi, Hạ Vy cũng không ngừng hỏi han Hy Chiêu đại nương.

Nhìn bà lão trông già đi rất nhiều, đôi mắt ở trong bóng tối lâu ngày cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.