NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 359

Trong sảnh chỉ còn lại vài sai nha cùng Từ Vệ đang ngủ gà ngủ gật, tôi

khẽ khàng bước qua những chiếc bàn gỗ được bày la liệt trong quán. Ánh
lửa lập lòe cháy, chỉ đủ soi rõ khoảng cách trong vài bước chân. Nhưng
nương theo ánh trăng chiếu rọi qua từng tán lá cây, tôi tìm đến khoảnh sân
sau với căn phòng âm u lạnh lẽo của Mộng Điệp Điệp.

Thứ nhất, thực ra tôi chưa dám chắc thủ phạm có phải kẻ đó không,

nhưng ban sáng đã chính thức đánh một đòn tâm lý tới hắn. Nếu hắn thực
sự lo sợ bị bại lộ, chắc chắn trong đêm nay sẽ tự mình ra tay hành động
trước.

Thứ hai, khi ngã nhào vào chiếc tủ quần áo trong phòng Mộng Điệp

Điệp, bản thân tôi đã phát giác, chiếc tủ đó thực sự có vấn đề.

Tôi nhẹ nhàng đẩy cánh cửa căn phòng tối om, giơ cao chiếc đèn dầu

mà tiến lại gần chiếc tủ. Nếu tôi đoán không lầm, thì đầu mối quan trọng
nhất chính là ở phía bên dưới chiếc tủ này đây.

Tôi mở cánh cửa, gạt hết đám quần áo gấp gọn dưới sàn tủ qua một

bên. Lấy tay gõ nhẹ lên mặt sàn tủ, đúng như tôi dự đoán, tay vừa mới gõ
đã phát ra tiếng vọng lại. Chứng tỏ dưới chiếc tủ này chính là một thông
đạo dẫn đến nơi nào đó, mà đã được Mộng Điệp Điệp bí mật che dấu trong
nhiều ngày tháng qua.

Đặt chiếc đèn dầu xuống bên cạnh, bàn tay tôi lần mò từng ngóc ngách

trên mặt gỗ. Rốt cuộc cũng chạm được một khe kéo ở sâu tít phía góc, nơi
mà chẳng có ai chú ý. Tôi xách đèn lên soi thật kỹ, sau đó hồi hộp lấy sức
kéo sàn gỗ trong tủ. Mới kéo được một chút đã thấy có gió đem theo mùi
tanh hôi lùa qua, tôi thầm chửi một tiếng. Có lẽ hiện trường vụ án chính xác
nằm ở dưới thông đạo trong lòng đất này.

Bất chợt sau lưng vang lên tiếng thở dài, sống lưng tôi lạnh toát, hành

động liền cứng đơ. Mẹ kiếp, sống gần hai mươi năm trên đời, không ngờ đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.