NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 36

Tôi vỗ vỗ ghế, ý bảo hắn ngồi xuống, rồi rót một chén rượu đẩy đến

trước mặt hắn. Tuy có lưỡng lự nhưng rốt cuộc hắn cũng ngồi xuống, tu
một hơi rồi vui vẻ đáp: “Chẳng giấu gì quan khách, đúng là tướng quân tuy
hành hiệp trượng nghĩa, nhưng gặp ngài ấy lại khó vô cùng.”

“Vì sao vậy?”

“Tướng quân thân mang trọng trách giữ nước, phải đặt cả thánh

Thượng cùng muôn dân trên đôi vai. Cứ dăm bữa, nửa tháng là ngài lại
xuất trận, ngài làm gì có thời gian rảnh rỗi ở phủ để trực chờ nhân dân cầu
kiến?”

Tình hình bắt đầu khó khăn rồi đây. Tôi lại rót cho hắn thêm một bát

rượu, vờ như không hiểu chuyện, gặng hỏi: “Bình thường cũng chưa từng
gặp tướng quân ngoài phố phỏng?”

“Cũng có, nhưng đều là lúc tướng quân ra trận hoặc hồi Kinh ngày

chiến thắng. Có những lúc cả Hoàng thượng, các quan viên, võ tướng, à
đương nhiên là cả quận chúa nữa cũng đứng trước cổng thành từ sớm để
nghênh đóng ngài mà.”

Quận chúa? Con gái của tướng quân chăng?

Đúng là ngài có hai con, một trai, một gái. Vợ là Ngọc Hương công

chúa – em gái Hoàng đế, đã từ trần từ lúc hạ sinh con gái cho ngài, nên
ngài hết mực thương yêu chiều chuộng con.

Quận chúa tên là gì nhỉ? Tôi đã từng nghe qua rồi.

Lê… Lê cái gì ta?

Oh my god!!! Thánh thần tôi ơi!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.