NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 379

“Hay để ta sé nhỏ thịt gà cho Tiếu trình nhé.” Dường như đọc được

suy nghĩ của tôi, nàng không ngại ngần mà cầm lấy một chiếc đùi gà nướng
thơm lừng, sau đó từ tốn gỡ nhỏ từng chút một để vào bát của tôi.

Nàng dường như đúng như lời nói đêm qua, như một nữ nhân bình

thường giản dị mà chăm sóc cho phu quân. Lòng tôi tràn ngập xúc động,
hai mắt nhìn nàng cay cay, liền chậm rãi khó khăn nuốt xuống từng miếng.

Bữa ăn hôm nay thật ngon miệng, thật ngọt ngào đầy yêu thương.

Dường như sự việc xảy ra đêm qua đã khiến chúng tôi càng thêm trân trọng
những khoảnh khắc được ở bên nhau như lúc này. Tôi mỉm cười, cũng gắp
những món thanh đạm trên mâm vào bát của nàng.

Không khí ngọt ngào lại bị cắt đứt bởi tiếng bước chân chạy huỳnh

huỵch. Tôi nhíu mày nhìn lại phía sau, lập tức cảm thấy chướng mắt, mặc
cổ họng vẫn còn đau mà quát tháo: “Họ Dương kia, thay ngay bộ y phục đó
ra.”

Không biết từ đêm qua tới giờ cô nàng này đã chạy tới chạy lui ở nơi

nào, rốt cuộc lại kiếm được một bộ đồ đạo sĩ mới toanh. Tuy không rối rắm
như bộ cũ, chỉ hai màu đen trắng và vòng tròn âm dương làm chủ đạo, thế
nhưng vẫn không hề thuận mắt tí nào. Dáng người nhỏ thó của cô nàng lại
càng thêm ốm nhom nhem trong bộ đồ rộng thùng thà thùng thình đó.

“Họ Lục, tớ nói này, cậu chẳng có chút thành ý gì a.” Hạ Vy không hài

lòng mà đặt mông ngồi xuống cạnh tôi, đem mấy viên lạc rang vào mồm
nhai tóp tép, “Lão tử đây đêm qua cứu cậu một mạng, lại vì cậu mà chạy
đôn chạy đáo khắp nơi dọn dẹp vụ án. Thế mà một câu tử tế cũng không
nói được với tớ?”

Tôi lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, chẳng thèm so đo với con nhỏ rách việc.

Lê Hinh mỉm cười giảng hòa: “Dương tỷ, Hiểu Nguyệt muội ấy không phải
ở chỗ tỷ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.