Hạ Vy vừa lúng búng nhai vừa đáp: “Chắc Sửu chi huyện đang mời
dùng bữa để nịnh nọt đó mà. Cả đêm qua ta thực bận rội a, nên không ngủ
chung với công chúa như đêm trước. Nàng ta làm gì, căn bản ta cũng không
rõ.”
Nghe Hạ Vy nói, ngụm trà trong miệng tôi liền phun ra. Chẳng đợi Lê
Hinh kịp kinh ngạc, tôi đã lắp bắp cả kinh: “Gì? Cậu… cái con bé này, thực
không muốn sống nữa hay sao? Thế nào mà lại ngủ cùng công chúa cơ
chứ?”
“Tiếu Trình, cậu lớn tiếng như vậy làm cái gì chứ?” Hạ Vy nhìn ngó
xung quanh, sau đó chắc chắn chỉ có ba người chúng tôi liền hạ giọng nói.
“Không phải như cậu nghĩ đâu. Tớ dù sao cũng đang trong bộ dáng nam
nhân, sao có thể cùng công chúa chung một giường chứ? Là công chúa sợ
hãi ban đêm, liền đập cửa phòng tớ. Vì thế nên đành nhường nàng ta ngủ
trên giường, tớ nằm dưới sàn a.”
Dù thế nào thì cũng quá lỗ mãng rồi đi! ---- Tôi nhíu nhíu mày trừng
mắt cảnh cáo Hạ Vy, ngược lại con bé chỉ cười cười lấy lòng. Lê Hinh ngồi
bên tôi liền hắng giọng, lại như nhớ ra việc gì đó, nàng liền hỏi: “Đêm qua,
sao tỷ lại ở trong thông đạo đó? Tỷ từ lối nhà tên Nhị Hầu mà xuống hay
sao?”
“Là Tiếu Trình từ đầu đã kêu ta theo dõi hắn.” Hạ Vy nhún vai, trước
biểu hiện kinh ngạc của Lê Hinh liền lên tiếng, “Lời khai từ ban đầu của
hắn đã khiến chúng ta nghi ngờ. Ngày đó thi thể Mộng Điệp Điệp cháy đen,
không xác định danh tính, nhưng hắn đã khẳng định đó là một nữ nhân.
Hơn nữa, trong quyển nhật ký của thầy Lưu rõ ràng đã viết, thầy ấy có nhắc
qua chuyện chính mình sẽ nhảy xuống sông Hoàng Liêu với Nhị Hầu, vậy
mà hắn nói không hề biết ý định của thầy ấy.”
Lê Hinh dường như vỡ lẽ, nàng quay sang tôi khẽ nhíu mày: “Vậy là
Tiếu Trình từ trước đã biết Dương tỷ sẽ xuất hiện cùng chúng ta trong