NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 388

tổ chức lễ mừng thắng trận đấy. Hinh muội, liệu chúng ta có được mời dự
yến tiệc hay không?”

Tôi nhướn mày, lập tức tạt cho Hạ Vy một gáo nước lạnh: “Đừng có

mơ hão. Mở tiệc cho dân gian thì cậu chắc chắn sẽ được tham gia, còn vời
vào cung Vua dự đại tiệc với các triều thần thì còn khuya.”

Vốn dĩ Lê Hinh đã quen thuộc với việc chúng tôi là người từ tương lai,

có thể biết trước một vài sự kiện trong lịch sử dân tộc, thế nên nàng không
tham gia tranh cãi hay tỏ ý ngạc nhiên cùng chúng tôi mà chỉ lặng lẽ mỉm
cười: “Tiếu Trình hôm đó cùng ta vào cung bái kiến Hoàng thúc. Dù sao
giờ ngươi cũng mang thân phận quận mã gia, nên việc thưởng rượu cùng
các quan văn võ tướng là chuyện không thể tránh. Chỉ là vẫn nên uống ít
đi…”

Nghe Lê Hinh nói vậy, Hạ Vy tự hào vỗ đôm đốp vào vai tôi: “Họ Lục

này rượu chè thì miễn bàn, chỉ cần không uống cực kỳ nhiều thì sẽ không
ăn nói linh tinh.”

Tôi giãy khỏi Hạ Vy, thản nhiên siết nhẹ lấy bàn tay của Lê Hinh mà

ôn nhu nói: “Được, ta sẽ đi. Dù gì ta cũng là trụ cột gia đình nha.”

“Có lẽ ta sẽ không được phép ở lại đến hết yến tiệc. Thường thì sẽ

phải lui ra khi nam nhân bắt đầu đàm đạo nâng chén, sau đó sẽ cùng Hoàng
hậu nương nương thưởng nhạc và trà bánh. Đó là việc của nữ nhi.”

Ách, giờ mới biết còn loại phân biệt này nữa.

“Cho nên, Tiếu Trình, thực ra ngươi vẫn là nữ tử, đừng uống quá chén

như nam nhân.”

Lê Hinh nhẹ nhàng khuyên bảo, còn trong lòng tôi đã một trận rầu rĩ.

“Dự tiệc mà không có ngươi thì chán muốn chết ta a.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.