NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 39

Nàng yểu điểu giấu hai bàn tay trong ống áo lụa. Tà áo dài điểm xuyết

những bông hoa mai nhỏ li ti tựa như bay trong gió theo từng bước chân
của nàng.

Có lẽ nàng vừa bước từ trên kiệu xuống, sắc mặt hồng hào cùng những

tia chờ mong hướng ra bên ngoài thành. Dân chúng mới lúc trước còn nhốn
nháo, giờ đã một mảnh yên tĩnh trước vẻ đẹp thoát tục của nàng.

Tôi khẽ thở dài, quay sang Hương Liên, thấy cô cũng đang ngẩn ngơ,

bèn lay nhẹ một cái: “Lát nữa muội cùng đại nương phải y chang lời ta mà
thực hiện, rõ chưa?”

Hương Liên thoáng giật mình, nàng căng thẳng gật đầu.

“Được, tới rồi kia.”

Tôi gật đầu, thoáng thấy bóng của một đoàn người ngựa từ xa, có chút

chấn động nhẹ.

Bên tai vang lên một tràng những tiếng chống, tiếng chiêng dồn dập.

Tiếng vó ngựa càng lúc càng gần hơn. Chỉ một lát sau, một người lính cưỡi
tuấn mã trắng cầm cờ lao qua cổng thành. Người này vai rộng thân dài, mắt
như sao sáng mang thần thái dũng mãnh anh hùng. Giương cao lá cờ trong
tay, hắn hô to, giọng nói vang khắp ngõ phố: “Tướng quân Lê Cát Lợi dẹp
quân nổi loạn hồi kinh.”

Sau tiếng hô rúng động, một hồi trống vang dài. Thiết đột quân ven

đường nghiêm trang thẳng sống lưng, đầu cung kính cúi xuống. Nhân dân
lúc nãy còn nhốn nháo, giờ đã cúi rạp người quỳ lạy trên đất. Tôi cũng
gượng gạo làm theo, nhưng cái đầu vẫn còn ngóc lên chăm chú nhìn, định
sẵn thời cơ thực hiện kế hoạch.

Một đoàn ngựa chậm rãi lộp cộp tiến vào trong thành. Ai ai cũng mặc

giáp sắt, bên hông đeo trường đao, nét mặt nghiêm trang, uy nghiêm vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.