NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 53

Tôi hơi bất ngờ trước câu hỏi của nàng. Thiết nghĩ, trong thời kỳ này

không ngờ nàng vẫn mạnh dạn đặt ra câu hỏi cho một nam nhân mới quen
biết không lâu.

“Ta, thực sự chưa từng nghĩ tới.” Tôi lắc đầu, trong lòng bỗng chùng

xuống.

Cảm giác này là sao?

Khóe miệng của nàng dường như khẽ cong lên một đường hoàn hảo,

nàng lại quay lưng, bước chậm rãi về phía trước. Tà váy trắng cũng theo
gió yển chuyển theo từng nhịp chân nàng.

“Ta cũng từng như Tiếu Trình.” Giọng nàng dịu dàng như ánh trăng

đang phủ xuống mặt nước lăn tăn, cũng giống như từng đợt thùy triều đang
mãnh liệt trào dâng trong lòng tôi lúc này. Nàng nói: “Nhưng bây giờ thì
khác.”

Bước chân tôi khựng lại, nhìn dáng người mảnh khảnh trước mắt mà

sao lại mông lung đến vậy? Vì sao trái tim khỏe mạnh gần hai mươi năm
trời của tôi, hiện tại lại nhói đau đến thế?

Nàng thích ai rồi ư?

Tôi vốn không nên quan tâm, vì tôi với nàng cùng là nữ tử. Nhưng dẫu

sao, cái cảm giác ngột ngạt đến khó thở này của tôi, làm sao mà che đậy
được?

“Vì sao quận chúa lại nói với ta điều này?” Tôi chậm rãi cúi đầu nhìn

mặt nước ngoài mái hiên, gương mặt tôi lúc này liệu cũng phủ một màn
đêm tối tăm như vậy hay không?

“Tiếu Trình, ngươi làm gì đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.