NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 75

“Lần này cũng nhờ tướng quân và Cát Thuần đại nhân, nếu không

chúng ta đã sớm phải tha hương cầu thực.” Hy Chiêu đại nương mắt đã đỏ
hoe. Bà nói tiếp: “Lần này về được quả thực vẫn ngỡ là mơ.”

Người dân trong trấn lương thiện, chất phác, lại cùng nhau quỳ xuống

hành lễ trước Lê Cát Thuần: “Đa tạ Vương gia Lê Cát Lợi Tướng quân, đa
tạ Lê Cát Thuần đại nhân.”

Tôi không rảnh để xem tiết mục quỳ lạy này, nhìn đã thấy mỏi đầu gối.

Định bụng chuồn ra sau cùng Mạch Ly, bỗng bên tai vang lên giọng nói hào
sảng của Lê Cát Thuần: “Lần này cũng là vì Lục công tử đây đã mạo hiểm
tính mạng để cầu kiến Tướng quân, bọn ta mới được hay tin về nỗi oán hận
của nhân dân. Hôm nay Tướng quân đích thân hạ lệnh cử ta xuống điều tra
phá án. Nếu có oan khuất, mọi người hãy cùng ta lên công đường làm
chứng. Hôm nay, ta sẽ chính thức lấy lại công bằng cho mọi người.”

Gì? Hôm nay? Bây giờ? Aish, tên này là trâu điên hay sao? Tôi đã mệt

lắm rồi, để mai không được hả?

“Đại nhân anh minh.”

Tất thảy người dân trong trấn cùng đồng thanh hô to, tôi thở dài bóp

trán. Nghĩ chắc không thể nào nghỉ ngơi được, tôi bèn quay sang dặn Mạch
Ly: “Cô nương, nha môn ở đây không tiện để các người nghỉ ngơi đâu. Vừa
bẩn thỉu, vừa ẩm mốc vì chẳng bao giờ Trương chi huyện chịu dọn dẹp.
Nay hắn lại còn đang bị tống tạm giam, càng chẳng có ai rảnh rỗi mà quét
dọn. Chi bằng các người lên phía trước, có một quán trọ rất được, ở đó cứ
thuê phòng để nghỉ có lẽ sẽ tốt cho Hinh… cho quận chúa hơn.”

Mạch Ly nghe tôi nói vậy, cúi đầu cố nhịn cười: “Lục công tử đã lo

lắng như vậy, ta xin nghe theo.” Dứt lời còn chưa kịp để tôi bào chữa, đã
nhanh chóng rời đi cùng một đoàn tùy tùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.