NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 89

của tôi lên, còn chưa để tôi kịp bất ngờ, nàng đã đặt xuống đó một nụ hôn
thật dài.

Cảm giác bờ môi mềm mại ẩm ướt kia chạm nhẹ lên da thịt ngứa ngáy

vô cùng. Cả người tôi như tê dại, ngẩn ra mà nhìn nàng. Lê Hinh cứ vậy lại
càng làm tôi thêm si mê.

Nếu đây là thứ tình cảm sét đánh tội lỗi, thì ông trời hãy cứ giáng

thêm sấm đi. Tôi thà chết thui chứ không muốn mình thức tỉnh nữa.

“Hôm trước là ngươi hôn trộm ta.” Lê Hinh mỉm cười, gương mặt đỏ

ửng dưới ánh trăng sáng lại càng thêm khả ái, “Hôm nay chúng ta hòa.”

Nói xong, chưa để tôi kịp phản ứng, nàng đã xoay người đi thật nhanh.

Dưới ánh trăng đêm hè, bóng hình mảnh mai của nàng phía trước như tạc
vào tim tôi từng đường nét đẹp đến mê hoặc.

Bước chân nàng không nhanh không chậm, cứ thế mà tiến vào trong

trái tim đang đập rộn ràng của tôi. Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi này, tôi nên
giữ cho một mình tôi thôi. Có lẽ tôi ích kỷ, nhưng tôi không thể thổ lộ cùng
nàng.

Vì tôi cũng là nữ tử.

Sớm hôm sau, chúng tôi rời khỏi trấn Thanh Tri khi trời hẵng còn tờ

mờ sáng. Lần lên kinh này không có Hy Chiêu đại nương và Hương Liên,
thực sự tôi có chút không quen. Thế nên thấy hai người họ vẫn đứng nhìn
theo đoàn người ngựa phía trước cùng đôi mắt hoe đỏ, tôi càng bịn rịn
không thôi. Nhất là khi Hương Liên như sực nhớ ra chuyện gì đó, hộc tốc
chạy theo xe ngựa của tôi, lúc bấy giờ không kìm được quyến luyến, tôi
nhảy ngay xuống ngựa.

“Huynh mang cái này theo dọc đường ăn nha.” Hương Liên chìa cho

tôi một bọc bánh nướng vì biết tôi không thích đồ ngọt, “Nhớ là phải quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.