NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 9

Chỉ thấy Hạ Vy tái mặt, khó khăn lùa từng tốp sinh viên ra ngoài. Cô

đáp bằng giọng nghèn nghẹn: “Hệ thống… hệ thống của trường… hỏng…
hỏng từ năm kia rồi, chưa từng tu sửa.”

Đầu tôi phủ đầy vân đen, bất giác kéo thật nhanh Hạ Vy ra khỏi cánh

gà, đi tới cửa sau để thoát hiểm. Nơi này chỉ có thành viên các câu lạc bộ
thi thoảng còn lượn lờ tới, chứ cũng ít giáo viên hay sinh viên nào bén
mảng.

Khói trắng đã mờ mịt, tôi ngộp thở vô cùng nhưng vẫn cố sức đẩy

cánh cửa. May mà ông trời còn thương, dùng lực một chút là cánh cửa hoen
gỉ đã mở ngay. Hai người chúng tôi vội vã lao ra ngoài, theo sau còn có
mấy sinh viên nữa trong hội nhạc kịch. Lúc này ai đấy đều bủn rủn, nhìn
ngọn lửa đang rừng rực cháy từ hành lang phía ngoài hội trường, rồi dẫn
vào thảm đỏ trong phòng, không khỏi khiếp đảm. Nếu chỉ chậm chân một
chút là đã bỏ mạng chứ chẳng chơi.

Lửa đã dần bén ra sau cánh gà, cả đám người chúng tôi bất giác lùi ra

xa hẳn. Nhưng đột nhiên Hạ Vy hốt hoảng, trỏ tay về phía chiếc cửa hoen
gỉ, la lên: “Trời ơi, vẫn còn có người bị mắc kẹt.”

Tôi thần người nhìn đám khói đã bắt đầu lan dần đến phía cửa sắt.

Chẳng bao lâu nữa ngọn lửa sẽ thiêu rụi mà thôi. Nhưng trong ngọn lửa
rừng rực phía sau, tôi thấp thoáng thấy vài bóng người vẫn loay hoay tìm
cách nhảy ra ngoài.

Phải cứu họ, không thể để họ chết thế được.

Tôi huých những người đang đờ đẫn đứng cạnh, hét lên: “Các cậu đến

kia phá luôn chiếc cửa sắt đi, để họ xông qua. Còn tôi đi lấy nước.”

Mấy người kia như bừng tỉnh, vội nhanh chóng làm theo lời tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.