Ở LẠI ĐÂY VỚI ANH - Trang 163

“Khi anh gọi điện xong, em có muốn anh ngủ lại ở phòng ngủ dành cho

khách không? Như thế thì anh sẽ không làm em thức giấc khi anh vào giường”.

Ngay lập tức, cô cảm thấy đau lòng và muốn từ chối lời đề nghị bỏ cô ngủ

một mình của anh, nhưng thật điên rồ, vì anh đã nói lên điều mà cô muốn cách
đây vài giây - được một mình.

Thật ngu xuẩn. Điều mà cô thật sự muốn là có anh bên cạnh, suốt dêm, và

vòng tay anh ôm lấy cô - vì ai biết được họ có nhau được bao lâu?

“Anh luôn chu đáo”, cô nói.

“Anh biết em mệt, vì thế để anh đi xem Taylor cho em trước khi anh gọi

điện thoại nhé”.

“Anh yêu”, cô thì thầm, cố giấu cảm giác thất vọng.

Anh mỉm cười. Nụ cười thật đẹp. Hàm răng trắng bóng, đầy rắn rỏi vẻ đàn

ông, gợi lên ước muốn cháy bỏng trong cô. Lúc nào cũng thế, sự mạnh mẽ đàn
ông trong nụ cười của anh luôn làm tăng thêm cảm giác mâu thuẫn trong cô
đối với anh.

Anh muốn cô, và cô đã nói với anh là cô thích ngủ một mình hơn. Khi anh

xoay lưng đi, cảm giác rất cần có anh phủ ập lên cô. Cô suýt bật lên thành lời
gọi anh lại khi nhìn dáng anh tự tin bước xuống sảnh.

“Đừng đi”, cô thì thầm nhưng quá khẽ nên anh không thể nghe thấy. Anh

quá tốt. Anh luôn giúp cô, lên kế hoạch mọi thứ và thực hiện chúng một cách
hoàn hảo. Anh bên cô suốt buổi tối, đóng vai một ông chủ nhà tuyệt vời, giải
quyết ổn thỏa mọi thứ cho dù họ mới cãi nhau trong phòng ngủ. Anh thậm chí
còn hứa sẽ giúp cô lau dọn nhà bếp vào ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.