Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 270

Lúc này, người đàn ông bên cạnh ôm chặt lấy vai cô, cơ thể ấm áp của

anh quyện lại với cô, đôi môi lướt những nụ hôn nóng bỏng trên cơ thể cô.
Cô bất giác nghe theo lời trái tim mình, nhiệt tình đón chào anh, đôi tay ôm
chặt lấy anh, đưa mình ra cho anh. Những nụ hôn dày thêm, sau đó cơ thể
anh đè lên cô, trong ánh sáng mờ mờ của cănphòng, anh thì thầm gọi tên
cô.

Căn phòng tĩnh lặng trở lại, anh ôm cô ngủ say. Cô vẫn không ngủ

được, cơ thể mệt mỏi nhưng trong lòng vô cùng hạnh phúc. Cô nghĩ, có lẽ
tất cả sự cô đơn cũng chỉ cần một bờ vai chia sẻ mà thôi, đôi vai ấy lại luôn
kề bên cạnh gối của cô. Tạ Nam nhìn anh trong ánh sáng mờ nhạt, tranh tối
tranh sáng, khi ngủ say trông anh thật thanh thản, không còn thấy vẻ thích
trêu chọc thường ngày nữa, cô bất giác cảm thấy rất vui vẻ.

Đúng vậy, đây chính là sự an toàn, cô thì thầm nói với mình như thế,

rồi nhích lại gần anh thêm chút nữa.

Từ đó về sau, họ quy ước sẽ tiếp xúc với nhau trong thời gian ngắn

ngủi đ

Vu Mục Thành kiến nghị với Tạ Nam: “Phòng đọc sách của anh

không nhỏ, chúng ta có thể dùng chung. Em không cần phải đọc sách ở ghế
sofa nữa”.

Với sự dẫn dắt của anh, Tạ Nam đi thăm thú căn nhà, lầu hai ngoài

một phòng chứa đồ, còn có phòng đọc sách và phòng ngủ, quả thực rất lớn,
trang trí vô cùng đơn giản. Phòng ngủ kề sát với một ban công nhỏ, phòng
đọc sách thì nối liền với sân thượng, đi hết hành lang là cầu thang lên trên,
trên đó có một phòng kép với không gian gác xép, nơi đây chỉ để một chiếc
ghế bành bề mặt hình hoa nhỏmang phong cách hoài cổ, một giá sách, cộng
thêm một chiếc máy chạy bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.