O, MARI! - Trang 152

Xin lưu ý là 50 rúp hồi đó được cho là không ít - như tôi đã nói, các bạn

đồng học với tôi đã khéo sống được chỉ với số tiền học bổng ít hơn tới hai lần.

- Không có, không có đâu, đây là những thứ cuối cùng rồi, - cô gái phục vụ

xấu hổ từ chối.

Lúc đó Archi đứng dậy và tiến tới bàn chúng tôi với bước đi không vững.

Chiều cao của anh ta gần mét chín mươi.

- Này các bạn, chúng tôi trong đội tuyển bóng ném Grudia. Hôm nay chúng

tôi vừa thắng đội Matxcơva. Các bạn có muốn chúc mừng chúng tôi không?

- Xin chân thành chúc mừng, - Aram mỉm cười.
- Vậy, chú ơi, cháu lấy bình hoa quả nhé - đó sẽ là quà chúc mừng của bàn

chú cho bàn cháu.

Cùng với những lời này chàng trai bê luôn cái bình nặng bằng đôi bàn tay to

tướng của mình và quay đi.

- Được thôi, lấy đi, - Aram đồng ý miễn cưỡng.
- Đợi chút, Archi, - tôi cố gắng nhã nhặn nói với anh chàng Grudia, - mình

chỉ lấy một quả chuối và một quả cam cho các cô gái, còn lại hãy mang đi.
Chúc mừng chiến thắng nhé, - tôi cầm vài hoa quả.

Buổi chiều hiển nhiên là đã bị làm hỏng. Tôi cảm thấy bị xỉ nhục bởi sự xấc

xược và bất lịch sự của các cầu thủ bóng ném, và có lẽ các cô gái cùng chú
Aram cũng cảm nhận như vậy. Chú gọi cô gái phục vụ lại và bảo thanh toán.
Tôi sôi lên vì bức xúc nhưng hiểu rằng khôn ngoan hơn cả là rút lui êm thấm.
Mari làm ra vẻ không nhìn thấy gì cả. Chỉ có Tereda trông rất sượng sùng và
suýt phát khóc. Cô gái đi cùng với hội Grudia chỉ tay về phía chúng tôi và
cười ra tiếng chế nhạo dáng điệu phẫn uất của chúng tôi. Cô gái phục vụ mang
hóa đơn tới, Aram chuẩn bị trả tiền, bỗng nhiên, dưới tiếng cười hô hố của
đồng bọn, Archi lại tiến tới bàn chúng tôi.

- Cậu nói, các cô gái của cậu thích chuối? Phải không, các cô gái? Các cô

thích chuối hả? Bọn này có chuối đây! Xin chiêu đãi các cô đây! Chuối to,
tươi, mọng nước đây… Các cô sẽ rất thích, mình bảo đảm!

Các cầu thủ bóng ném suýt ngã lăn ra khỏi ghế vì cười. Chúng tôi ngồi im

lặng, trắng bệch và nhục nhã. Tại sao những người này lại làm nhục chúng tôi
một cách thích thú như vậy mà vẫn cảm thấy vô can hay sao? Nếu tôi có súng,
tôi sẽ bắn chết luôn Archi mà không nghĩ ngợi gì cả, mặc kệ cái gì xảy ra. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.