O, MARI! - Trang 189

Tereda chắc chắn không được phép ở chung một căn hộ, họ sẽ hỏi chúng cháu
là thế nào với nhau. Chúng ta ở đất nước có đạo đức Cộng sản cao quý mà.
Nói chung bọn cháu cần phòng, vòi hoa sen và giường. Còn lại cháu sẽ nói
sau.

- Trực nhật nói là có một phòng một người và có thể để hai người ở đó. Tất

nhiên là hai cô gái rồi.

- Đúng rồi. Không có vấn đề gì với cháu đâu, cháu để lại đồ đạc ở đây rồi đi

ra ga sân bay, qua đêm ở đấy, sáng mai chúng ta sẽ nghĩ ra một cái gì đó.
Mari, Tereda, anh đang cầm chứng minh thư của bọn em. Nếu biết số phòng
thì lên đấy trước đi, còn anh sẽ hoàn tất thủ tục rồi mang va li lên.

- Em không đi đâu, em đi với anh cơ! - Mari phản đối.
- Mari, bây giờ không phải là lúc âu yếm nhau. Em đi nghỉ đi. Ngoài ga anh

sẽ ổn thôi. Trong lúc làm thủ tục, rồi đi ra ga thì trời cũng sáng rồi.

- Đavid, trong phòng của chú có một cái đi- văng nhỏ vừa người chú, -

Varugian đề xuất. - Còn cháu dài người thì ngủ trên giường.

- Cảm ơn chú Varugian, chúng ta sẽ xem xem thế nào!
Sau 20 phút tôi đã thiu thiu ngủ trên đi- văng, bên tai vẫn nghe thấy ông

Varugian làu bàu rằng ở đất nước này mọi thứ đều không phải như đối với
những người bình thường. Trong giấc ngủ tôi mơ thấy bà hàng xóm trong hình
dáng quỷ hút máu đang đuổi theo Mari trên chiếc xe công an, chòang tỉnh dậy
đầm đìa mồ hôi lạnh, nhưng nhận ra mình đang ở đâu, tôi lại chìm vào giấc
ngủ trong tiếng ngáy đều đều của nhà hóa học.

“Không biết, - một ý nghĩ thoáng qua, - Mari và Tereda cười cái gì mà đầy

ý nghĩa lúc ban ngày? Chuyện gì đó làm họ vui vẻ và quyết định khêu gợi trí
tò mò của tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.