O, MARI! - Trang 202

lau khuôn mặt đỏ bừng vì khóc của người yêu, đắp chăn cho nàng, vuốt ve
mái tóc màu sáng của nàng rồi đi ra khỏi phòng không nói lời nào.

Tôi đi quanh khách sạn hồi lâu theo những con phố Matxcơva phủ đầy

tuyết. Một gánh nặng khủng khiếp đè lên tâm hồn, cảm giác một cái gì đó
không thể sửa lại được đeo đẳng tôi. Tiếng nói trong tim mách bảo, rằng lúc
này đây quyết định số phận của tôi và số phận của Mari.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.