O, MARI! - Trang 85

xã hội. Làm sao mà chờ chồng mười - mười lăm năm ra tù và chật vật kiếm
mẩu bánh mì! Nếu con đi theo con đường khoa học, khoảng ba mươi, ba hai
tuổi, có thể sớm hơn, con sẽ thành phó tiến sỹ, phó giáo sư, lương khoảng hai
trăm tám mươi- ba trăm hai rúp, và vợ con sẽ kiếm được khoảng một trăm,
trăm rưởi. Khi ấy cuộc sống yên bình, tử tế được đảm bảo. Khoảng bốn mươi,
bốn lăm- sẽ là giáo sư, lương bốn trăm- năm trăm rúp. Còn một thợ may
thượng hạng như ông Azat, - bố đã tìm hiểu- một bộ complê ông ấy tính một
trăm hai, trăm rưởi rúp. Ông ấy đầy khách hàng. Bản thân bố thì không cho
phép mình, nhưng khách của ông ấy chủ yếu là những người sống bằng những
đồng tiền không trong sạch, mà những người như vậy không hiếm.. Một tuần
ông ta có ba, có khi bốn đơn hàng, ông ta chỉ đo, còn những kẻ khác may thuê
với đồng tiền rẻ mạt, và họ cũng là những người hoàn thành nốt toàn bộ công
việc. Con, Đavid ạ, chả cần cho họ cả ở đây lẫn ở bên đó. Con và Mari đều
còn trẻ, cả hai đều đầy cảm xúc. Nhưng sau đó, con ạ, sẽ đến lúc của cuộc
sống hiện thực tàn nhẫn. Con hãy nhớ rằng những người hồi hương này đã trải
qua chặng đường vất vả nơi đất khách nên họ thực dụng hơn chúng ta, những
người macxit. Con hãy suy nghĩ nghiêm túc về tương lai của mình! Con có
đầu óc, nhưng cái đuôi tóc dài vàng óng trên mái đầu xinh đẹp của con bé ấy
có thể dẫn con đến không đúng nơi con cần. Khi ấy sẽ là quá muộn để thay
đổi, năm tháng trôi đi vùn vụt, và con sẽ là một kẻ thất bại vô phương cứu đỡ.

Tôi hiểu rằng ông bố sáng suốt, học rộng hiểu nhiều của tôi nói sự thật -

cũng có thể hơi ngoa lên một chút để gây ấn tượng với tôi, nhưng là sự thật.
Tuy nhiên trái tim tôi phản đối những gì ông phán xét về Mari.

- Mari - là ngôi sao dẫn đường của con, con muốn được cùng cô ấy và chỉ

với cô ấy, con không thể hình dung bất cứ một cô nào khác là vợ con. Vấn đề
đó với con đã xong, - tôi bướng bỉnh tuyên bố.

- Thế ngộ nhỡ ngôi sao dẫn đường ấy của con sinh con thì sao? Chẳng phải

nó là một người đàn bà trần tục sao? Liệu có quá sớm để một sinh viên năm
thứ hai như con trở thành bố không?- Mẹ can thiệp.

- Thôi cũng được, suy ra cho cùng thì mọi con trẻ đều là quà của thượng đế,

mà cũng có thể đứa trẻ này sẽ thay thế người em trai bất hạnh của tôi bị giết
chết trong chiến tranh khi còn trẻ tuổi,- bố phản đối mẹ,- Sự mất mát trong gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.